Trên hồng kiều Thần quang, trong lòng đám người Kiếm Chủ, Chung Chủ nghiêm nghị, như lâm đại địch.
Vừa rồi Chung Nhạc mở ra bàn tay, Hồng Đậu Nữ và Tương Tư Nữ liền thân bất do kỷ rơi vào trong lòng bàn tay hắn. Đây là lợi dụng Lực tràng của Cửu Chuyển Nguyên Đan, bắt hai nàng nữ tử vào trong Lực tràng Nguyên đan của hắn.
Loại thủ đoạn này, đã vận dụng Cực cảnh của Đan Nguyên Cảnh tới mức xuất thần nhập hóa. Mặc dù bọn họ tự nghĩ cũng có thể làm được một bước này, nhưng đồng thời bắt giữ trấn áp hai nàng, bọn họ tự nghĩ khó có thể làm được.
- Xem ra, vị Cốt Hoàng này cũng không đơn giản giống như chúng ta tưởng tượng. Quả nhiên có thể thống trị một Giới, cũng không phải là hạng người bình thường!
- Là một cao thủ không thua kém chúng ta a! Chỉ là không biết hắn có phải đã mượn lực lượng tế tự của chúng sinh Giới này hay không. Nếu vẫn chưa mượn dùng lực lượng tế tự, vậy thì càng đáng sợ rồi…
Đám người nhất thời bốc lên chiến ý hừng hực. Toàn thân Kiếm Chủ phiêu phù từng thanh từng thanh Thần kiếm, từ từ chuyển động. Chung Chủ thôi động đại chung, mặt chuông hiện ra ký hiệu phù văn đủ loại màu sắc, lưu chuyển xung quanh toàn thân. Cầm Chủ ngồi xếp bằng xuống, đầu ngón tay trắng nõn như ngọc nhảy múa, nghiêng đầu xõa tóc, khảy động dao cầm. Trước mặt Thư Chủ hiện ra một quyển cổ tịch, cái đầu lắc lư, đọc tụng văn tự trên cổ tịch. Họa Thánh thì mở ra họa quyển, lấy ra cây bút vẽ tranh.
Đám người trên hồng kiều ai nấy đều có tư thái, mà đám Luyện Khí Sĩ đi theo bọn họ kia cũng dốc toàn bộ tinh thần cảnh giới, chuẩn bị khai chiến bất cứ lúc nào.
Chiếc áo choàng đỏ thắm sau lưng Chung Nhạc tung bay phần phật. Hắn cất bước leo lên hồng kiều, bước đi trên đạo hồng kiều Thần quang thật dài này. Đám người Kiếm Chủ chỉ cảm thấy bộ khô lâu như mỹ ngọc điêu khắc thành này không ngờ lại có một loại khí độ cao cao tại thượng. Cho dù là bọn họ cũng đều cảm thấy cực kỳ áp lực, thậm chí còn có một loại cảm giác thần phục hắn. Đây chính là khí thế của Hoàng giả!
Chung Nhạc thân là Cốt Hoàng Cốt Giới gần mười năm, khí chất trong lúc vô tri vô giác cải tạo, bất giác đã có một loại khí độ khí phách như vậy.
Thân ở vị trí nào, sẽ liền nuôi dưỡng ra loại khí thế khí chất đó. Một vài Thần Ma trong Thiên Giới, Địa Giới và Thần Giới vì muốn dưỡng thành một thân Hoàng khí, thậm chí đã không ngại hạ phàm, đi xuống phàm gian, chiếm cứ một quốc gia, xưng Hoàng làm Tổ. Đây cũng là một loại tu hành. Tu dưỡng thành Hoàng khí, trong lúc đối địch, trên phương diện khí thế sẽ mang tới cho người khác một loại cảm giác uy nghiêm vô thượng không thể địch.
Chỉ là khí phách của đám Thần Ma kia so với Chung Nhạc thì vẫn kém cỏi hơn rất nhiều. Chung Nhạc không phải là chiếm cứ một quốc gia, mà là chiếm cứ một Giới, làm Hoàng của cả một thế giới! Hoàng khí mà hắn nuôi dưỡng ra, là uy nghiêm vô thượng, khí thế vô thượng mà ức vạn sinh linh khô lâu tế tự triều bái mới nuôi dưỡng ra.
Mặc dù đám người Kiếm Chủ, Chung Chủ là cường giả siêu quần bạt tụy trong Ngục Giới, đã từng gặp qua không biết bao nhiêu Thần Ma. Nhưng loại uy nghiêm trên người Chung Nhạc này, vẫn là có thể ngăn chặn bọn họ, khiến cho bọn họ còn chưa giao phong, trên phương diện tâm lý đã thua trước rồi.
- Kiếm Chủ, tên Cốt Hoàng này đã bắt giữ kẻ đi theo ngươi, chẳng lẽ ngươi không định bày tỏ một chút sao?
Ánh mắt Chung Chủ chớp động, cười ha hả, nói. Hắn mặc dù nhìn như thô lỗ, vô cùng cường tráng, nhưng ngoài thô trong tế. Lúc này hắn còn chưa nhìn ra nội tình của Chung Nhạc, vì vậy mới xúi giục Kiếm Chủ xuất thủ trước, để cho Kiếm Chủ tới thử dò xét sâu cạn của Chung Nhạc.
Kiếm Chủ hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:
- Chung Chủ, sở dĩ ngươi không thể đạt tới đỉnh phong, rất lâu khốn đốn không thể tiến lên, chính là vì ngươi sợ đầu sợ đuôi, trong lòng không có đảm đương. Năm xưa ngươi từng thử mở ra Lục Đạo Luân rồi a? Nhưng vì sao lại thất bại? Chính là vì ngươi khiếp đảm, sợ chết mà thôi!
Chung Chủ hừ lạnh một tiếng. Lời nói của Kiếm Chủ như kiếm, đâm trúng tâm sự trong lòng của hắn. Năm xưa hắn cũng được xưng tụng là thiên tài khó tìm có một không hai, bị ký thác kỳ vọng rất cao, cho rằng hắn tất nhiên có thể giải khai Huyết Mạch Luân, tu thành Lục Đạo Luân Hồi, nhưng hắn đã thất bại.
Nguyên nhân thất bại chính là ở chỗ, hắn sợ thất bại! Nếu mở ra Lục Đạo Luân thất bại, Nguyên thần và nhục thân sẽ liền cùng nhau hòa tan, Bí cảnh đổ nát, thân tử đạo tiêu. Trong lòng hắn đã có sợ hãi, tự nhiên là thất bại.
Kiếm Chủ ngẩng đầu, nhìn về phía Chung Nhạc đang cất bước đi tới, lạnh nhạt nói:
- Cốt Hoàng, thả Tương Tư và Hồng Đậu ra!
Chung Nhạc mắt điếc tai ngơ, tiếp tục tiến về phía trước. Trong ánh mắt của hắn không có Kiếm Chủ, cũng không có bất luận Luyện Khí Sĩ nào khác, chỉ có đạo khe nứt không gian trên thiên không kia.
Hắn đã bị nhốt trong này suốt bảy mươi hai năm đằng đẳng, đã sắp sửa quên mất làm sao giao tiếp với những sinh linh khác, quên mất làm sao giao tế. Hiện tại hắn thậm chí giống như một sinh linh Cốt Giới thuần khiết. Hắn quá muốn đi ra ngoài rồi! Cho dù là ra ngoài hít thở một ngụm không khí mới mẻ cũng được.
Sắc mặt Kiếm Chủ thoáng trầm xuống. Cầm Chủ cười khúc khích, thanh âm mỹ diệu giống như âm luật vậy, ôn nhu nhẹ nhàng, nói:
- Cốt Hoàng, chúng ta không có ác ý! Ngược lại, chúng ta là bằng hữu thân thiết nhất! Ngươi mệt mỏi… ngươi mệt mỏi… ngươi mệt mỏi rồi…
- Mãng cổ!
Sau lưng Chung Nhạc, một con Lục Mục Tinh Thiềm ba chân nhảy ra, hống lớn một tiếng mãng cổ. Cầm Chủ kêu lên một tiếng đau đớn, dung nhan tái nhợt, khí huyết chấn động, lùi về phía sau mấy bước, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.
Nàng được xưng là Cầm Chủ, tự nhiên là có thành tựu kinh người trên phương diện âm luật. Thần thông âm ba của nàng khiến cho Luyện Khí Sĩ của Ngục Giới kinh hãi không thôi. Công kích âm ba vô hình vô tung, giỏi về mê hoặc Nguyên thần, chém giết Nguyên thần. Bất quá, Ma âm của nàng vừa mới thôi động, đã bị Chung Nhạc rống một tiếng phá vỡ, cực kỳ dứt khoát lưu loát.
Con ngươi đám người Kiếm Chủ, Chung Chủ đột nhiên co rút lại, đã cảm giác được áp lực, áp lực cực kỳ đáng sợ! Gã Cốt Hoàng này vừa rống một tiếng, đã khiến cho Cầm Chủ bị thương, thực lực này quả thật vô cùng đáng sợ.
Lúc trước Chung Nhạc bắt giữ hai nàng nữ tử Tương Tư và Hồng Đậu, còn có thể nói là đánh úp xuất kỳ bất ý, hai nàng nữ tử không kịp đề phòng, lúc này mới dễ dàng bị hắn bắt giữ như vậy. Nhưng Cầm Chủ tuyệt đối là không có khả năng không hề đề phòng.
- Hắn mạnh hơn chúng ta!
Cầm Chủ nuốt vào một khỏa Thần đan chữa thương, thấp giọng nói.
Lúc này, Chung Nhạc đã đi tới trước mặt đám người. Kiếm Chủ đứng ở trước nhất, mười mấy thanh Thần kiếm phiêu phù xung quanh thân thể. Ngay phía sau là Chung Chủ vóc người vĩ ngạn, phía sau nữa là Thư Chủ đang đọc cổ tịch, sau đó mới là hai nàng nữ tử Cầm Chủ, Họa Chủ.
Sắc mặt đám người Kiếm Chủ cực kỳ ngưng trọng, quang luân sau đầu mỗi người chuyển động. Kiếm Chủ cười lạnh một tiếng, từng thanh từng thanh Thần kiếm xung quanh thân thể đột nhiên biến mất, không thấy đâu nữa. Sau một khắc, bốn phía xung quanh Chung Nhạc xuất hiện từng thanh từng thanh Thần kiếm, nhất tề đâm thẳng về phía mi tâm hắn.
Thân hình Chung Nhạc đột nhiên biến mất, khiến cho đám Thần kiếm kia toàn bộ đâm hụt. Trong lòng Kiếm Chủ cả kinh, chợt quát một tiếng. Từng thanh từng thanh Thần kiếm nhao nhao bay trở về. Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh Thần kiếm, đâm mạnh về phía bên cạnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT