Trên lâu thuyền Tả Nha, Bạch Thương Hải cũng không chịu ngồi yên, vòng tới vòng lui bốn phía. Gã thiếu niên Bạch Trạch Thần Tộc này hoài xuân, nhìn thấy Hàn Phi phong tư sáng ngời, cô đơn chiếc bóng dựa vào cạnh mạn thuyền ở đầu thuyền, toát nên một loại cảm giác cô lẻ và tịch mịch nói không nên lời, vì vậy liền đi tới, cũng dựa vào một bên mạn thuyền, câu được câu không chọc cho nữ tử này nói chuyện.
Bên cạnh Hàn Phi, hai tôn Thần Nhân Thiên Mã Thần Tộc trầm mặc đứng ở nơi đó, đối với tiểu tử này làm như không thấy.
- Bọn họ đều nói trong Ngục Giới không có người lương thiện, nhưng ta biết rõ ngươi là một nữ tử tốt!
Bạch Thương Hải đột nhiên nói.
Hàn Phi vẫn luôn không nói lời nào, chợt nghe hắn nói như thế, phảng phất như đã xúc động sâu trong tâm linh, ngưng mắt nhìn về phía hắn. Hai cái nhãn mâu của nàng tựa hồ có thể nói vậy, nhãn đồng như thu thủy, chỉ nhìn một cái đã suýt chút nữa cắt đứt linh hồn nhỏ bé của Bạch Thương Hải, quả thật còn lợi hại hơn thần thông Long Giao Tiễn của Chung Nhạc rất nhiều.
- Thật sao?
Nữ tử này có một loại phong tình nói không nên lời, cặp mi cong vút khẽ run nhẹ, khiến cho thiếu niên Bạch Trạch thị nhìn tới mức tim gan đều ầm ầm run lên một cái.
- Tự nhiên là thật!
Bạch Thương Hải lớn tiếng nói:
- Bọn họ nói ngươi ác độc, nói ngươi phạm phải sai lầm không thể tha thứ, nói ngươi lòng dạ rắn rết, cho nên mới bị Giới Đế đày vào lãnh cung. Nhưng ta biết rõ, ngươi chỉ là bị hãm hại mà thôi. Ngươi là nữ hài tâm địa thuần khiết, sao có thể đấu thắng được vị phụ nhân ác độc trong hậu cung Giới Đế kia? Ngươi yên tâm! Trong lần thi đấu này, ta nhất định sẽ liều mạng bảo hộ ngươi!
Trong mắt Hàn Phi toát ra thần thái cảm động khó hiểu, ngữ khí như tơ nói:
- Cảm tạ ngươi!
Bạch Thương Hải nhất thời động tình, còn muốn nói thêm gì nữa, đột nhiên thanh âm của Chung Nhạc vang lên, nói:
- Bạch huynh, tới đây đi! Sắp tới Thần Đình Ngục Giới rồi, chúng ta sắp sửa rời thuyền!
Bạch Thương Hải cực kỳ lưu luyến đi tới, đi một bước nhìn lại một cái.
- Bạch huynh sao lại liên lụy với Hàn Phi rồi?
Chung Nhạc khẽ nhíu mày, thấp giọng hỏi.
- Nàng là một nữ hài tâm địa đơn thuần, không phải là ác nhân!
Bạch Thương Hải cực kỳ bi phẫn nói:
- Ta vừa nhìn thấy nàng liền đặc biệt xúc động tới tâm linh, có lẽ đây chính là nhất kiến chung tình…
- Nhất kiến chung tình?
Sắc mặt Chung Nhạc nhất thời cổ quái, nói:
- Nàng là Phi tử của Giới Đế, ngươi đừng có sai lầm! Động tới Phi tử của Giới Đế, ngươi cẩn thận sẽ chết không có chỗ chôn!
Bạch Thương Hải cười lạnh một tiếng, nói:
- Không nghĩ tới Chung huynh cũng là hạng người như vậy! Giữa chúng ta là chân ái a! Chân ái chính là không phân biệt chủng tộc và địa vị, không để ý tới quá khứ…
Chung Nhạc có chút dở khóc dở cười, nói:
- Ngươi suy nghĩ Giới Đế quá đơn giản rồi, cũng xem Hàn Phi quá đơn giản rồi! Nàng nữ tử Hàn Phi này, tuyệt đối không đơn thuần như ngươi tưởng tượng vậy. Ngươi có biết nàng phạm phải tội gì mới bị Giới Đế đày vào lãnh cung không? Ngươi nói nàng đơn thuần? Chỉ mới tâm sự với ngươi vài câu đã khẳng định nàng đơn thuần rồi sao?
Bạch Thương Hải vẫn cố tranh cãi:
- Hậu cung Giới Đế không ngừng đấu đá, một nữ tử đơn thuần bậc này như nàng sao có thể đấu thắng được lão yêu bà kia? Nàng nhất định là bị hãm hại…
Chung Nhạc bật cười, nói:
- Giới Đế là tồn tại thế nào? Là tồn tại thống trị toàn bộ Lục Đạo Giới, tồn tại cường đại nhất trong toàn bộ Lục Đạo Giới này. Tồn tại bậc này, đấu đá hậu cung gì có thể giấu diếm được hắn? Ta nghe mấy tôn Thần Ma từng nói qua tội lỗi của Hàn Phi. Nữ tử này vì tranh thủ tình cảm, đã đầu độc chết Thiên Tử, bị Giới Đế phát hiện, lúc này mới đánh nàng vào lãnh cung!
Thiên Tử là con trai của Giới Đế. Ở trong Lục Đạo Giới, Giới Đế chính là tượng trưng cho Thiên, con trai của hắn chính là Thiên Tử, chính là Đế Tử.
Chung Nhạc tiếp tục nói:
- Nghe nói vị Thiên Tử đó là con trai còn chưa xuất thế của Lạc Phi của Giới Đế. Lạc Phi và Hàn Phi là đối thủ một mất một còn. Thiên Tử trong bụng Lạc Phi còn chưa sinh ra đời đã bị nàng đầu độc chết mất. Giới Đế tra ra việc này, niệm chút tình xưa, cho nên mới không giết nàng. Bất quá, hắn muốn nàng trọn đời trầm luân trong Ngục Giới. Nàng tuyệt đối không đơn thuần giống như ngươi tưởng tượng vậy!
Bạch Thương Hải nhất thời trừng mắt cứng lưỡi. Nhưng lúc này, thanh âm của Hàn Phi chợt truyền tới, vô cùng dịu dàng:
- Nhân Tộc, sao lại làm xấu chuyện tốt của bổn cung? Bổn cung chỉ muốn vui đùa một chút mà thôi. Ngươi làm hư chuyện của ta, lẽ nào ngươi không sợ thế lực của bổn cung sao?
Bạch Thương Hải lập tức có cảm giác rợn cả tóc gáy. Chung Nhạc lạnh nhạt nói:
- Chung mỗ còn chưa từng giết qua Phi tử của Giới Đế. Nhưng nếu nương nương chọc tới ta, Chung mỗ tuyệt không để ý thử qua một lần!
Hàn Phi nhìn chằm chằm hắn, khẽ cười một tiếng, trong lòng lại nghiêm nghị:
- Đó là một tên gia hỏa ác ôn vô pháp vô thiên!
o0o
Lâu thuyền Tả Nha chậm rãi đáp xuống mặt đất, nhẹ nhàng chấn động một cái, cuối cùng dừng lại. Bích Thiên Pháp Vương cười nói:
- Các vị, theo bản vương rời thuyền, đi bái kiến Giới Chủ Ngục Giới!
Đám người Chung Nhạc, Lệ Thiên Hành, Nghịch Hoàng nhao nhao rời thuyền. Chỉ thấy lâu thuyền Tả Nha đang neo lại trên một phiến đại dương linh dịch do linh khí ngưng tụ hình thành. Phiến đại dương linh dịch cũng nằm ở bên trong Thần Đình, xem như nội hồ của Thần Đình. Lúc này đã có mấy ngàn chiếc lâu thuyền đang neo đậu san sát ở nơi này. Đám Luyện Khí Sĩ và Thần Ma của các Tinh vực Ngục Giới nhao nhao đi xuống lâu thuyền.
Linh Hải ầm ầm dậy sóng. Dưới đáy biển, từng con từng con Bạch Ngọc Long dài tới vạn trượng nhô lên phần lưng thật dài, phiêu phù trên mặt biển, giống như từng cây từng cây bạch ngọc kiều, thông thẳng tới bên bờ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT