Chung Nhạc khẽ mỉm cười, không chút để ý, cũng đi vào Bích Thiên Tinh Phủ.
Sau khi tiến vào Tinh Phủ, chỉ thấy trong Tinh Phủ Chư Thần tụ tập đông đúc, bên ngoài vẫn là một đám tiểu nhân vật. Mặc dù có Thần Minh, nhưng cũng đều là địa vị không cao, nhiều nhất là thống trị một hai khỏa Tinh cầu. Có Thần Minh còn là Thần Phó dưới trướng hoặc là tọa kỵ của các đại nhân vật, địa vị lại càng thấp hơn một bậc.
Mà những Thần Minh ở trong này đều là những kẻ thống trị của ba ngàn Tinh hệ trong Tinh vực Tả Nha. Mỗi một tôn Thần Minh ngồi ở chỗ này đều là thân gia địa vị hiển hách, cao cao tại thượng, bằng không cũng không có tư cách tiến vào tòa Tinh Phủ này, chỉ có thể ở bên ngoài phủ tụ tập với đám nhân vật nhàn vân dã hạc kia mà thôi.
Ngoại trừ đám Thần Minh này, khiến cho Chung Nhạc kinh ngạc chính là không ngờ đám người Bệ và Ngạn, Lệ Thiên Hành, Trăn Dao và Hàn Phi cũng đều có chỗ ngồi. Hiển nhiên bọn họ cũng đều có địa bàn, đều là kẻ thống trị của một cái Tinh hệ nào đó.
Ngay cả Nghịch Hoàng cũng có chỗ ngồi. Lúc này hắn đã đoan chính ngồi xuống, khuôn mặt không chút bận tâm.
Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, nhìn thấy không ít khuôn mặt quen thuộc, ví dụ như liền có tôn Ma Thần đầu tiên hắn vừa mới tới cái Lục Đạo Giới này đã gặp được, Thiềm Đông Nguyên.
Bất quá, Thiềm Đông Nguyên nhìn thấy hắn, sắc mặt cũng không quá dễ nhìn. Không chỉ là hắn, những kẻ thống trị ba ngàn Tinh hệ này, ai nấy nhìn thấy Chung Nhạc, sắc mặt đều không có bao nhiêu dễ nhìn.
Trong Tinh hệ Song Tử, Chung Nhạc chém ra một đao Nguyệt Tịch, kinh diễm toàn trường, cơ hồ giết sạch tận tuyệt đám Luyện Khí Sĩ dự thi, chỉ còn lại có đám người Lệ Thiên Hành. Mà đám Luyện Khí Sĩ kia đại đa số đều là đệ tử của đám Thần Minh kia, hiện tại nhìn thấy Chung Nhạc, sắc mặt làm sao có thể dễ nhìn được?
Chung Nhạc lại nhìn về phía chính tọa. Nơi đó đang ngồi một tôn Thần Nữ nghi thái vạn phương lại vừa có uy nghiêm vô biên, trang phục đỏ thẫm, đai lưng kim diệu hoa, tường khí như phượng, chậm rãi tung bay xung quanh nàng, có thể nói là khí thế bất phàm.
Khuôn mặt tôn Thần Nữ này bao phủ bên trong tầng tầng Thần quang, Thần quang sau đầu thành luân, tổng cộng có năm tầng. Tuy chỉ là năm cái Bí cảnh Nguyên thần, nhưng trong năm đạo quang luân này lại có vô số Thần Ma to to nhỏ nhỏ ngồi xếp bằng trong đó, vờn quanh tôn Thần Nữ này cầu chúc, càng tăng thêm vài phần quý khí cùng bất phàm.
- Nhân Tộc Chung Nhạc, bái kiến Pháp Vương!
Chung Nhạc khom người bái kiến. Quân Tư Tà, Bạch Thương Hải và Khâu Cấm Nhi cũng nhao nhao khom người, nói lên danh hiệu của chính mình.
Tôn Thần Nữ kia chính là Bích Thiên Pháp Vương, chậm rãi gật đầu, mở miệng nói:
- Ngẩng đầu lên, để ta nhìn một chút Nhân Tộc đã giết chết con ngoan của ta, rốt cuộc là có bộ dáng gì?
Trong lòng đám người Quân Tư Tà, Khâu Cấm Nhi nhất thời nghiêm nghị. Nhưng Chung Nhạc lại thoải mái ngẩng đầu lên, nói:
- Mời Pháp Vương xem!
Bích Thiên Pháp Vương quan sát trên dưới hắn. Nàng tuy là nữ tử, nhưng lại không giận tự uy. Không khí trong Bích Thiên Tinh Phủ nhất thời trở nên vô cùng áp lực, phảng phất như cuồng phong bạo vũ sắp sửa ập tới vậy.
Nhưng Chung Nhạc vẫn như cũ thản nhiên, sắc mặt không đổi, mặc cho Bích Thiên Pháp Vương quan sát chính mình.
Sau một hồi, Bích Thiên Pháp Vương thu hồi ánh mắt, thở dài một tiếng, tán thưởng:
- Hảo thiếu niên! Hảo nam tử!
Trong Tinh Phủ, đám Chư Thần đều không hiểu ý nàng, lộ ra thần sắc nghi hoặc.
- Giết chết Thái tử của bản vương, lại khiến cho ta không dám đụng tới ngươi. Trong Nhân Tộc không ngờ cũng có thể xuất hiện một hảo nam tử bậc này. Danh tiếng của ngươi đã lan truyền ra những Tinh vực khác, ngay cả Giới Chủ cũng nghe tới danh tiếng của ngươi. Nếu ta động tới ngươi, Giới Chủ nhất định sẽ trị tội ta. Tâm cơ bậc này, thủ đoạn bậc này, rất cao a!
Bích Thiên Pháp Vương tán thán, nhưng ngữ khí chợt thay đổi, lạnh lùng nói:
- Bất quá, lai lịch ngươi khả nghi, lai lịch mấy người bên cạnh ngươi cũng khả nghi!
Toàn thân nàng lan tỏa ra hàn ý âm sâm:
- Vận mệnh của tất cả các sinh linh của Ngục Giới ta đều bị Sinh Tử Bộ chưởng khống, cực kỳ hiếm có Tiên Thiên Linh Thể xuất thế, càng không thể nào thoáng cái xuất hiện tới bốn người. Nếu ta giết chết một kẻ đến từ những Lục Đạo Giới khác, hẳn là sẽ không khiến cho Giới Chủ tức giận a?
Ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm trên mặt Chung Nhạc, chỉ cần Chung Nhạc có chút biến sắc, sau một khắc chính là một kích lôi đình, đánh chết hắn ngay tại chỗ, báo thù cho Thái tử Thạch Vân. Nhưng sắc mặt Chung Nhạc lại không thay đổi, bình thản nói:
- Chúng ta đều là đến từ Hàn Linh Tinh của Tinh vực Tả Nha. Nếu Pháp Vương không tin, cứ việc đi thăm dò!
Bích Thiên Pháp Vương vỗ tay một cái, gọi một tôn Ma Thần tới, nói:
- Đi đối chiếu hồ sơ Tinh cầu trong Tinh Phủ cho ta, nhìn một chút xem có khỏa Hàn Linh Tinh này hay không?
Sau một hồi, tôn Ma Thần kia trở lại bẩm báo:
- Hồi bẩm Pháp Vương, đúng là có một khỏa Tinh cầu như vậy, trên đó có một đám sinh linh bản thổ, chỉ là quá mức hẻo lánh, bình thường cũng có rất ít Luyện Khí Sĩ!
Bích Thiên Pháp Vương thoáng có chút kinh ngạc:
- Thật sự có khỏa Tinh cầu này? Ngươi đi Hàn Linh Tinh điều tra, nhìn một chút xem trên Hàn Linh Tinh có ghi chép về bọn họ hay không? Nếu bọn họ đã từng sinh hoạt qua ở nơi đó, tất nhiên sẽ lưu lại vết tích!
- Vâng!
Tôn Ma Thần kia nhận lệnh rời đi.
Bích Thiên Pháp Vương lại vỗ tay một cái, gọi một tôn Ma Thần khác tới, nói:
- Cầm theo Sắc lệnh của ta, mang theo một chút bảo vật, đi xuống Địa Phủ một chuyến, tìm đọc Sinh Tử Bộ, kiểm tra một chút ghi chép của mấy người bọn họ!
Tôn Ma Thần này cầm lấy Sắc lệnh, xoay người rời đi.
Sắc mặt Chung Nhạc vẫn như cũ không đổi, trong lòng thầm nghĩ:
- Ta mặc dù đã sửa lại Sinh Tử Bộ, nhưng nếu quả thật Bích Thiên Pháp Vương tra tới địa phương cư trú của ta ở trong Ngục Giới, sợ rằng vẫn có thể vạch trần ta. Bất quá, mấy ngày nay Bệ và Ngạn cũng không phải là nhàn rỗi. Hai huynh đệ này đã lệnh cho Sơn mỗ mỗ tìm tới một khỏa Tinh cầu xa xôi, vận chuyển lên đó một đám sinh linh của Bệ Ngạn Nhai Vực, lập ra Thần Miếu của Đại Sư Tử và Lục Đạo lão nhân. Nếu tôn Ma Thần kia đi tới đó thăm dò, cũng sẽ chứng thực được lai lịch của ta!
Năng lực của huynh đệ Bệ Ngạn cực lớn, thủ đoạn lại thông thiên, dù sao cũng là Bách Thế Thần Hoàng, giúp đám người Chung Nhạc ngụy tạo thân phận xuất thân, đối với bọn họ chính là dễ như trở bàn tay.
Qua không bao lâu, tôn Ma Thần đi xuống Địa Ngục Luân Hồi kia đã trở về, trở lại hồi báo:
- Hồi bẩm Pháp Vương, đã điều tra rõ rồi! Trên Sinh Tử Bộ, bọn họ đích xác là sinh linh của Ngục Giới ta. Thần hạ đã chép lại một phần vận mệnh của bọn họ ở trên Sinh Tử Bộ, kính xin Pháp Vương xem qua!
Bích Thiên Pháp Vương đón lấy nhìn lại, chỉ thấy trên đó viết chính là nội dung mà Chung Nhạc đã bịa đặt ra. Trong đó viết rõ mặc dù sau này Chung Nhạc sẽ thành Thần Minh, nhưng lại yểu mệnh, rất nhanh sẽ bị cừu địch đánh chết, sau đó chuyển thế vận mệnh nhấp nhô gập ghềnh, vô cùng thê thảm. Tới một trăm thế sau sẽ hồn phi phách tán.
Bích Thiên Pháp Vương lộ ra nụ cười, lại xem qua ghi chép vận mệnh của đám người Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà. Ai nấy cũng đều là vận mệnh nhấp nhô, chết thật rất sớm. Vận mệnh mấy đời sau đó cũng là nhiều tai lắm nạn, vô cùng khổ sở. Bích Thiên Pháp Vương lại xem qua vận mệnh của Bạch Thương Hải, càng yên tâm hơn. Vận mệnh của Bạch Thương Hải cũng bị Chung Nhạc ngụy tạo một phen, mặc dù so với đám người Chung Nhạc thì tốt hơn một chút, nhưng cũng là không có thành tựu gì lớn.
Bích Thiên Pháp Vương triệt để yên lòng, đốt cháy quyển hồ sơ ghi chép này, nhìn về phía đám người Chung Nhạc, vẻ mặt ôn hòa nói:
- Không nhìn ra, vận mệnh của các ngươi phi phàm, tương lai đều có đại thành tựu. Nếu các ngươi đều đã là sinh linh của Ngục Giới ta, vậy bản vương ngược lại cũng không thể hạ thủ với các ngươi!
Đám người Chung Nhạc đều là thở phào nhẹ nhõm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT