Cự chung trong suốt nằm trong tay tồn tại ở sâu bên trong Địa Ngục này, so với trong tay mười tám vị Phủ phán, hiệu quả và uy năng hoàn toàn là một trời một vực.

Linh hồn tôn Thần Ma kia bị cự chung chụp lấy, lập tức liền cảm thấy thiên hôn địa ám, liên hệ giữa nhục thân và linh hồn bị chặt đứt. Cự chung vang lên thanh âm tang hồn, gọi là Tang Hồn Chung, tiếng chuông vừa vang lên, đã chặt đứt liên hệ giữa nhục thân và linh hồn.

Đây là một kiện trọng bảo lừng lẫy nổi danh của Địa Ngục. Trong Lục Đạo Giới thường có một vài tồn tại cường đại dị thường, dưới tay có sinh linh của mấy khỏa Tinh cầu không ngừng tế tự, thậm chí trong một số sinh từ chính là cung phụng chân thân của những tồn tại này. Lực lượng tế tự khóa chặt linh hồn của hắn vào trong nhục thể, cho dù là nhục thân có tử vong, Địa Ngục Luân Hồi cũng khó có thể dẫn độ linh hồn hắn đi được.

Mà thời điểm những tồn tại này tử vong, thông thường sẽ nghe vang lên một tiếng chuông ngân, lực lượng tế tự lập tức bị chặt đứt, linh hồn không thể tự chủ rơi vào trong Địa Ngục Luân Hồi, chính là kiện Tang Hồn Chung này quấy phá, dẫn độ linh hồn những cường giả này, nhằm để duy trì trật tự của Lục Đạo.

Mà linh hồn tôn Thần Ma kia thất thủ, nhục thân khổng lồ nhất thời từ trên vòm trời ngã xuống, rơi thẳng vào trong Địa Ngục.

- Chúng thần vô năng, làm kinh động tới Ngục Hoàng!

Mười tám vị Phủ phán nhao nhao khom người, hướng về phía sâu bên trong Địa Ngục lễ bái. Chỉ thấy bàn tay đen như mực kia nắm lấy cự chung, lôi về phía sâu bên trong Địa Ngục. Linh hồn tôn Thần Ma kia ở trong cự chung nghiến răng nghiến lợi, vẫn như cũ đang không ngừng giãy dụa, nỗ lực đánh vỡ cự chung chạy ra ngoài.

- Cũng không phải các ngươi vô năng, mà là con Yêu Hầu này quá mạnh!

Sâu bên trong Địa Ngục truyền tới thanh âm âm trầm của vị Ngục Hoàng này:

- Pháp tắc đại đạo thiên địa của Địa Ngục và Lục Đạo bất đồng. Ở trong Địa Ngục, hắn không phải là đối thủ của ta, nhưng vào tới Lục Đạo Giới, ta sẽ không phải là đối thủ của hắn, ngược lại sẽ bị hắn bắt giữ đánh bị thương. Thiên địa song phương bất đồng, trật tự bất đồng. Còn sống, quy thiên quản, chết rồi, quy địa quản! Ngoại trừ những tồn tại cổ lão có thể kéo dài qua Địa Ngục và Lục Đạo, đã nhảy thoát ra khỏi Địa Ngục và Lục Đạo kia ra, những sinh linh còn lại, kẻ nào có thể làm được một bước này? Các ngươi đã tận lực rồi! Nhanh chóng chỉnh đốn lại một chút, không cần phá hỏng trật tự!

- Vâng!

Mười tám vị Phủ phán nhao nhao khom người đáp lễ.

Bàn tay đen như mực kia kéo theo Tang Hồn Chung tiến vào sâu bên trong Địa Ngục, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.

Chung Nhạc, Khâu Cấm Nhi nhìn tới mức mắt hoa thần mê. Đại chiến giữa những tồn tại cấp bậc này, mặc dù kết thúc rất nhanh, nhưng thật sự vô cùng kinh tâm động phách. Nhất là một màn nhục thân tôn Yêu Hầu kia từ Lục Đạo Giới xâm nhập vào Địa Ngục, quả thật là mênh mông hạo hãn, quần tinh chấnh động.

- Đáng tiếc là không thể nhìn thấy toàn bộ thực lực của hắn…

Trong lòng Chung Nhạc có chút cảm khái, cùng với Khâu Cấm Nhi mang theo Lan Hủy Tôn Thần bước nhanh ra bên ngoài U Minh Phủ, dự định thừa dịp hỗn loạn chạy đi. Tôn Yêu Hầu kia quả thật vẫn chưa thi triển ra toàn bộ thực lực của mình, bởi vì nhục thân và linh hồn hắn vẫn chưa dung hợp lại với nhau. Hơn nữa, hiển nhiên tu vi phương diện linh hồn của của hắn thua xa phương diện nhục thân.

Lại thêm sự hạn chế của quy tắc đại đạo thiên địa của Địa Ngục Luân Hồi, khiến cho chiến lực của hắn ở chỗ này bị áp chế thật lớn, cho nên mới bị vị Ngục Hoàng kia bắt giữ. Nhưng nếu là đang ở Lục Đạo Giới, vậy có khả năng sẽ là một kết quả khác.

- Ngục Hoàng nói có một vài tồn tại cổ lão có thể kéo dài qua Địa Ngục và Lục Đạo. Đây chẳng phải là nói, tồn tại bậc này ở trong Địa Ngục có thể phát huy ra chiến lực siêu nhiên, mà ở trong Lục Đạo Giới cũng có thể phát huy ra chiến lực siêu nhiên sao?

Tâm trí Chung Nhạc không khỏi có chút hướng về, trong lòng thầm nghĩ:

- Mà có thể nhảy ra Địa Ngục và Lục Đạo Giới, lại là tồn tại cao thâm bậc nào?

Đột nhiên, từng cỗ từng cỗ khí tức ba động đáng sợ xuất hiện. Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống, dừng bước lại. Chỉ thấy mười tám vị Phủ phán nhao nhao từ trên trời giáng xuống, vây khốn bọn họ vào trung tâm.

Mà ở xa xa, tinh kỳ phấp phới huy vũ, vô số Thần Ma Địa Ngục đã chỉnh đốn lại tàn binh bại tướng, gây dựng lại thành sát trận, bố trí ra từng tòa từng tòa đại trận phương viên ngàn vạn dặm, định trụ ba động địa thủy phong hỏa trong U Minh Thành, đoàn đoàn vây khốn đám người Chung Nhạc.

Trong lòng Khâu Cấm Nhi thoáng có chút hoảng loạn, nhưng chợt nghe Chung Nhạc cười khẽ một tiếng:

- Bị phát hiện rồi! Ha ha ha…

Khâu Cấm Nhi nghe được ngữ khí của hắn vẫn như cũ cực kỳ bình tĩnh, thần thái vẫn như cũ vô cùng thong dong, sự hoảng loạn trong lòng lập tức biến mất, tâm thần nhất thời an định lại. Ngược lại là Lan Hủy Tôn Thần bị dọa tới run run rẩy rẩy, hai chân đứng không vững, bất cứ lúc nào cũng có khả năng quỳ rạp xuống trước mặt các vị Phủ phán, van xin tha mạng.

- Thật thú vị! Tôn Yêu Hầu kia đại náo Địa Ngục, không ngờ vẫn còn có kẻ muốn đục nước béo cò!

Vị Phủ phán ba mắt kia mở ra con mắt thứ ba, một đạo Thần quang u ám đảo quét trên dưới ba người Chung Nhạc, rất nhanh đã bỏ qua Lan Hủy Tôn Thần, liên tục quan sát Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi, nói:

- Rất có ý tưởng! Chỉ là lá gan các ngươi quá lớn rồi, cũng quá càn rỡ rồi!

Một vị Phủ phán ngàn tay khác giơ cao ngàn cánh tay, trong tay xuất hiện một tấm Thần kính ngàn mặt, kính quang không ngừng chiếu rọi Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi. Tấm Thần kính ngàn mặt này gọi là Thiên Thế Kính, là hắn dùng Thần Nhãn trong lòng bàn tay chính mình luyện thành, có thể chiếu rọi ra kiếp trước kiếp này kiếp sau. Chỉ cần tên họ còn ghi lại trên Sinh Tử Bộ, vậy tất cả hồng trần, tất cả kinh lịch cũng đều không thể chạy thoát khỏi sự chiếu rọi của tấm gương này.

Thiên Thế Kính trong lòng bàn tay vị Phủ phán ngàn tay kia không ngừng chiếu rọi, nhưng hai người Chung Nhạc và Khâu Cấm Nhi trong Thần kính ngàn mặt vẫn là bọn họ, cũng không thể chiếu rọi ra kiếp trước kiếp này kiếp sau của bọn họ.

- Cổ quái! Thiên Thế Kính của ta không thể chiếu rọi ra bọn họ, lẽ nào bọn họ không phải là sinh linh của Lục Đạo Giới này?

Vị Phủ phán ngàn tay kia khẽ di một tiếng, nói:

- Quá kỳ quái! Nếu không phải là sinh linh của Lục Đạo Giới này, sao lại muốn lẻn vào Địa Ngục Luân Hồi chúng ta làm gì?

- Mặc kệ lai lịch, không hỏi xuất thân! Chỉ cần xông vào Địa Phủ ta, liền đều là trọng tội, cũng phải chịu phạt! Trong Trấn Ngục Thâm Uyên có một gian dành cho các ngươi!

Một vị Phủ phán thân sư tử khác cười lạnh, nói:

- Từ xưa tới nay, vô số cường giả của Lục Đạo Giới đều muốn lẻn vào Địa Ngục, giải thoát chính mình khỏi Sinh Tử Bộ, nhiễu loạn trật tự Luân Hồi, nhưng chưa từng có ai có thể thành công, càng huống chi là hai con cá nhỏ các ngươi?

- Đừng nghĩ chạy thoát! Mặt nạ của các ngươi chính là thủ đoạn bỏ chạy chứ gì?

Vị Phủ phán trên mặt chỉ có một khỏa nhãn cầu lớn kia thản nhiên nói:

- Hiện tại không gian nơi này đã bị phong tỏa, cho dù các ngươi có gỡ mặt nạ xuống cũng không thể chạy thoát, quay trở lại Lục Đạo Giới được!

Trong lòng Chung Nhạc thoáng trầm xuống, đảo mắt nhìn lại bốn phía, quả nhiên chỉ thấy không gian bốn phía đã bị từng tòa từng tòa đại trận phong tỏa. Đám Phủ phán này đều là những tồn tại cực kỳ cường đại, ít nhất cũng là cấp bậc Thần Hầu, nghĩ muốn chạy thoát khỏi vòng vây của bọn họ chính là muôn vàn khó khăn.

- Về phần ngươi…

Ánh mắt từng tôn từng tôn Phủ phán nhao nhao rơi xuống trên người Lan Hủy Tôn Thần, bầu không khí xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng lạnh lẽo:

- Tên nô tài ăn cây táo, rào cây sung! Ngươi chỉ có kết cục hồn phi phách tán mà thôi!

- Khởi bẩm các vị Phủ phán, hai vị này là Thượng sứ do thượng cấp phái xuống!

Lan Hủy Tôn Thần căng căng thẳng thẳng, vội vàng quỳ rạp xuống đất, không ngừng dập đầu, cắn răng nói:

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play