Thiềm Đông Nguyên cảm thấy buồn cười, đắc ý nói:

- Tên Yêu Thần quê mùa này, chẳng lẽ đã bị ta dọa cho sợ choáng váng rồi sao?

Bốn phía cũng đều bật cười lớn. Đám Ma Thần xung quanh dùng ánh mắt giống như đang nhìn kẻ ngốc nhìn về phía Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân.

Ngục Giới toàn bộ đều là ác ôn, là địa phương các hung thần tàn ác tụ tập. Những Ma Thần này có thể trở thành Ma Thần của Ngục Giới, tự nhiên không một ai là kẻ tốt lành.

Sư Bất Dịch vẫn đang âm thầm khấn vái, cầu khẩn Chung Nhạc ngàn vạn lần đừng xuất thủ, lẩm bẩm:

- Đám Ma Thần Ngục Giới quê mùa này căn bản không biết, cái tên gia hỏa hẹp hòi kia căn bản là chưa từng có thời điểm giết mỏi tay bao giờ!

Thiềm Đông Nguyên nhìn thấy bộ dáng này của hắn, càng là cười tới mức suýt chút nữa đau hông.

- Lên Pháp đàn!

Đột nhiên, một tôn Ma Thần cười to, nói:

- Đặt cược! Đánh cuộc xem đệ tử kẻ nào có thể giành được thắng lợi, còn sống trở về!

Mấy trăm tôn Ma Thần nhao nhao dâng lên Pháp đàn. Pháp đàn bị lực lượng tế tự vờn quanh. Ma Thần đẳng cấp như bọn họ cũng sẽ hưởng dụng tế tự. Dưới tay mỗi một tôn Ma Thần đều có một hai khỏa Tinh cầu, sinh linh trong những Tinh cầu kia sẽ tế tự cung dưỡng bọn họ.

Mấy trăm tôn Ma Thần nhao nhao hạ tiền đặt cược. Có kẻ đánh cược đệ tử của chính mình sẽ giành thắng lợi, có kẻ đánh cược đệ tử của các Ma Thần khác sẽ giành thắng lợi. Một màn này khiến cho Sư Bất Dịch nhìn tới mức không thể không bội phục:

- Không ngờ lại có kẻ đặt cược những đệ tử Ma Thần khác! Ta người sư phụ này đã làm rất thất bại rồi, lừa gạt cả đồ đệ chính mình. Nhưng không ngờ đám gia hỏa này so với ta còn lừa gạt nặng hơn nữa!

- Sư Bất Dịch, Đạo Lưu, các ngươi có muốn đặt cược một chút hay không?

Một tôn Ma Thần quay đầu nhìn lại, khuôn mặt dữ tợn, hung ác hỏi.

- Đặt cược thì đặt cược!

Sư Bất Dịch và Lục Đạo lão nhân cũng tiến lên. Sư Bất Dịch lấy ra Bát Cực Hung Binh của chính mình, đang muốn đặt cửa, nào ngờ Thiềm Đông Nguyên đã cười lạnh, nói:

- Không phải là Ma Thần binh, đừng lấy ra để bêu xấu!

Sư Bất Dịch nhất thời giận dữ. Lục Đạo lão nhân đột nhiên leng keng bỏ ra mấy chục kiện Ma Thần binh, quát lớn:

- Đều đặt cược!

Đám Ma Thần nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn, nhao nhao nhìn về phía Lục Đạo lão nhân, trong lòng hãi hùng khiếp vía:

- Lão đầu này nhìn như ngây ngây ngốc ngốc, không ngờ lại từng giết chết nhiều Ma Thần như vậy, bằng không trong tay cũng không thể có nhiều Ma Thần binh như vậy. Xem ra hắn cũng là một nhân vật hung ác giết Thần như ngóe a!

- Đạo Lưu, cho ta mượn mười kiện Ma Thần binh, đặt cược đệ tử của chúng ta!

Sư Bất Dịch thở ra một hơi, khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn, hung ác nói:

- Ta đặt cược trong số mười gã Luyện Khí Sĩ còn sống sót, nhất định có một kẻ là đệ tử của ta! Kẻ nào dám đặt cược với ta?

- Ta đặt!

- Ta đặt!

- …

Rất nhiều Ma Thần nhất thời đại hỉ, nhao nhao đặt cược. Chỉ trong khoảnh khắc, đám Chư Thần đã đặt cược xong, ký kết Giới Chủ Khế. Còn có rất nhiều Ma Thần không kịp đặt cược, từng tên từng tên cũng đều ảo não không thôi, chỉ hận chính mình chậm tay, không kịp bắt lấy tên Yêu Thần Sư Bất Dịch coi tiền như rác này.

Lục Đạo lão nhân lại đặt hết thảy những Ma Thần binh còn lại lên, thản nhiên nói:

- Ta đặt cược trong số mười gã Luyện Khí Sĩ còn sống sót, có bốn người là đệ tử của chúng ta! Kẻ nào dám đặt cược với ta?

- Cả bốn gã đệ tử đều còn sống sót? Khẩu khí tiểu lão nhi thật lớn a! Đánh cuộc!

Đám Ma Thần còn lại nhất thời mừng rỡ, nhao nhao đặt cược. Nhất thời, các loại bảo vật chồng chất như núi, châu quang bảo khí chiếu rọi tinh không. Lục Đạo lão nhân lại ký kết Giới Chủ Khế với những Ma Thần đặt cược.

Giới Chủ Khế chính là khế ước dùng danh của Giới Chủ ký kết đặt cược. Chỉ cần ký kết Giới Chủ Khế sẽ liền không cho phép đổi ý. Nếu kẻ nào đổi ý, sẽ lập tức bị Giới Chủ trừng phạt.

Rất nhiều Ma Thần ký kết Giới Chủ Khế, đều cảm thấy vô cùng mỹ mãn, cười ha hả:

- Hai tên quê mùa từ nông thôn tới, bảo bối cũng không ít a!

Sư Bất Dịch khinh bỉ liếc mắt nhìn đám Ma Thần này một cái, trong lòng thầm nghĩ:

- Nếu đám quê mùa này biết rõ Chung Sơn thị vốn cũng không là đệ tử của ta, thậm chí ngay cả ta đều phải sợ hắn ba phần, không biết còn có thể cười được nữa không? Đáng tiếc! Chuyện ta là Sư Tử Tọa của Chung Sơn thị nói ra quá mất mặt rồi, bằng không, ta nói ra tuyệt đối có thể hù chết bọn họ!

o0o

Phía dưới, Tinh cầu xanh thẳm trong Song Tử Tinh, Thiềm Phương Trận lạnh lùng nói:

- Nói xong rồi chứ?

Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:

- Nói xong rồi! Phương Trận sư huynh đã có thể xuất thủ rồi!

Thiềm Phương Trận nhất thời kinh ngạc, hỏi:

- Ngươi biết rõ ta muốn hạ thủ với các ngươi?

- Sư tôn ngươi Thiềm Đông Nguyên đã nói nhiều lời như vậy, nhìn qua như là chỉ điểm chúng ta, nhưng thật ra chính là muốn chỉ điểm ngươi, để ngươi biết rõ lai lịch của chúng ta, thuận tiện cho ngươi ứng đối!

Chung Nhạc thản nhiên nói:

- Ngươi đi theo chúng ta cùng nhau hàng lâm nơi này, chính là vì muốn lấy đầu người của chúng ta a? Sư tôn ngươi đã nói nhiều như vậy, chỉ điểm cho ngươi nhiều như vậy, hiển nhiên, hiện tại ngươi đã định liệu trước, đã có biện pháp đối phó chúng ta rồi chứ?

Bạch Thương Hải nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, nói:

- Vừa rồi ta cũng có chút nghi hoặc, tướng mạo tên Thiềm Đông Nguyên này hung ác như vậy, không giống như là người tốt, vì sao lại dễ nói chuyện như vậy? Không ngờ còn bình phẩm ưu điểm và khuyết điểm của chúng ta. Hóa ra hắn không phải là nói cho chúng ta nghe, mà là đang chỉ điểm cho đồ đệ của hắn, thuận tiện để hắn hạ thủ với chúng ta!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play