- Bạch Thục Nguyệt đúng là tri kỷ của ta! Đáng tiếc! Nàng không bỏ xuống được chủng tộc của nàng, mà ta cũng không bỏ xuống được chủng tộc của ta!

Chung Nhạc xoay người nhìn lại Bắc Hoang một cái, tiếp tục tiến về phía trước.

Lại qua một thời gian, hắn đã đi tới Đông Hải, tiến vào Long Thành, gặp mặt Ngao Phượng Lâu trước, sau khi ôn chuyện một hồi, mới nói rõ ý đồ tới.

- Chung sư đệ, hiện tại danh tiếng ngươi đã là có một không hai, hơn nữa giao tình với Long Tộc ta cũng không tệ, cần gì phải trịnh trọng như vậy?

Địa vị Ngao Phượng Lâu hiện tại đã cực kỳ phi phàm. Sau khi Lão Gia chủ thoái vị, hắn leo lên vị trí Gia chủ Ngao thị, hiện tại đã là một trong những lãnh tụ của Long Tộc. Hắn mỉm cười, nói:

- Ngươi trước để cho hóa thân tới đây, sau lại đích thân chạy tới đây cầu kiến, có chút quá mức trịnh trọng rồi! Long Hầu rất vui lòng gặp ngươi!

Chung Nhạc cám ơn, nói:

- Chuyện này quan hệ trọng đại, không thể không trịnh trọng được!

Ngao Phượng Lâu có chút kinh ngạc, thấy ngữ khí hắn khá ngưng trọng, cũng trịnh trọng nói:

- Nếu đã như vậy, xin mời!

Hắn đi phía trước dẫn đường, dẫn Chung Nhạc đi tới trọng địa của Long Thành. Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một tòa ngọc điện quỳnh lâu cao vút, vô cùng xa hoa. Trên ngọc điện có vô số văn lộ Đồ đằng như ẩn như hiện, bốn phía còn có từng tòa từng tòa Tế đàn, tổng cộng có chín tòa. Trên mỗi một tòa Tế đàn đều có một gã Cự bá Long Tộc trấn thủ, tế tự, còn có một đám Thần binh thủ vệ.

Chung Nhạc đi vào trong ngọc điện quỳnh lâu, Ngao Phượng Lâu thì dừng bước lại, không có đi theo.

Trong quỳnh lâu, Chung Nhạc tầng tầng lên lầu. Trong tòa quỳnh lâu này, các loại trân bảo rực rỡ muôn màu, tản mát ra quang huy chói mắt, so với bất kỳ một Thánh địa nào trên thế gian cũng đều tráng lệ hơn.

Thời điểm hắn lên tới tầng lầu cao nhất, Long Hầu sớm đã tỉnh lại, hóa thành một gã nam tử phong thần sâu sắc chờ đợi hắn ở đây.

Long Hầu ngồi xuống một cái bồ đoàn, Chung Nhạc cũng ngồi xuống một cái bồ đoàn đối diện, hai người đối mặt với nhau.

- Hôm nay Chung tiểu hữu tới đây, là có gì muốn chỉ giáo?

Sắc mặt Long Hầu bình thản, chậm rãi lên tiếng, phong độ ngời ngời.

- Ta muốn khẩn cầu Long Hầu giúp ta, giúp Nhân Tộc ta!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Ta sắp sửa phong ấn Thần huyết các tộc Thần Ma Côn trong thiên hạ, nhưng vẫn còn Côn Hầu và Ma Hầu chưa trừ, bởi vậy mới cả gan tới đây mời Long Hầu ra tay tương trợ!

Sắc mặt Long Hầu kịch biến, phong độ ung dung vừa rồi hoàn toàn không cánh mà bay, thất thanh hỏi lại:

- Ngươi nói cái gì?

Chung Nhạc vạn phần bình tĩnh, tinh thần lực ba động, thể hiện ra chuyện tình Thần thụ Khoa Kỹ đoạn tuyệt đạo pháp thần thông, Hồn Thiên Đồ phong ấn toàn bộ Tinh hệ Thái Dương mà chính mình đã nhìn thấy. Một màn này khiến cho Long Hầu nhìn tới mức sắc mặt không ngừng âm trầm bất định.

- Thần thông đoạn, đạo pháp hủy diệt, chỉ trong mấy ngàn năm sắp tới tất nhiên sẽ phát sinh. Ta vì nghĩ cho Nhân Tộc, cho nên mới muốn phong ấn Thần huyết các tộc Thần Ma Côn trong thiên hạ!

Chung Nhạc đột nhiên nói:

- Ta đã có đầy đủ nắm chắc, có thể phong ấn hết thảy huyết mạch của Thần Tộc, Ma Tộc và Côn Tộc trong thiên hạ. Chỉ có Côn Hầu và Ma Hầu thực lực cường đại, ta lo lắng bọn họ sẽ xuất thủ phá hư Đại tế Phong Thiện của ta, cho nên mới mời Long Hầu tương trợ!

Sắc mặt Long Hầu lúc sáng lúc tối, đột nhiên nói:

- Phong ấn tất cả chủng tộc trong thiên hạ, vậy Long Tộc ta…

- Cũng sẽ bị phong ấn!

Chung Nhạc vẫn như cũ cực kỳ bình tĩnh, nói:

- Nếu Long Tộc tiếp tục lưu lại Tổ Tinh, cũng sẽ bị ta phong ấn Thần huyết, lâu thì ba ngàn năm, nhanh thì một ngàn năm, Thần huyết của Long Tộc cũng sẽ tiêu tán không còn, trở thành phàm huyết!

Toàn thân Long Hầu dâng trào sát khí mãnh liệt, trong tòa quỳnh lâu này nhất thời tràn ngập long uy trấn áp hết thảy, nghiêng ngã bấp bênh. Một màn này vô cùng khủng bố, thiên khung băng, đại địa liệt. Thậm chí phía dưới tòa ngọc điện quỳnh lâu này còn mơ hồ truyền tới thanh âm Long ngâm, đây là Bàn Long Kiếm đang chấn động.

Bàn Long Kiếm chính là Thánh khí tề danh với Thần Dực Đao, thậm chí còn muốn mạnh hơn một bậc. Dù sao trước đây, Thần Dực Đao chính là bị thanh kiếm này chém đứt. Hiển nhiên thanh Thần kiếm này cũng đang được cung phụng trong tòa lầu các này, hơn nữa chính là đang ở bên dưới. Nếu Long Hầu thật sự động sát tâm, Chung Nhạc tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn, không có bất kỳ khả năng trốn thoát.

Lời nói của Chung Nhạc đã khiến cho Long Hầu động sát tâm.

- Ngay cả Long Tộc ta cũng đồng thời phong ấn, không ngờ ngươi còn dám tới đây gặp ta?

Long Hầu hừ lạnh một tiếng, thanh âm trọng điệp với thanh âm chấn động của Bàn Long Kiếm. Thanh âm Long ngâm ào ào chấn động, giống như vô số mảnh Long lân đang va chạm vang dội. Đây chính là dấu hiệu long nộ:

- Chẳng lẽ ngươi không sợ ta giết chết ngươi tại nơi này sao?

- Sợ!

Chung Nhạc không kiêu căng không xiểm nịnh, nghiêm mặt nói:

- Nhưng ta không thể không tới! Long Hầu, Long Tộc có thể rời khỏi Tổ Tinh, đi tới Côn Lôn Cảnh định cư. Ta có thể bảo đảm Long Tộc có thể an ổn sinh hoạt tại Côn Lôn Cảnh, huyết mạch sẽ không bị ta phong ấn. Không gian Côn Lôn Cảnh mặc dù tương liên với Tổ Tinh ta, nhưng lại có thể tránh thoát sự cấm cố của Thần thụ kia, sự phong ấn của bản đồ tinh không kia, sẽ không bị đoạn tuyệt đạo pháp thần thông. Long Tộc ở Côn Lôn Cảnh vẫn như cũ có thể tu luyện. Đây là thứ nhất!

Sắc mặt Long Hầu vẫn như cũ vô cùng âm trầm, sát ý chưa tan:

- Thứ hai thì sao?

- Thứ hai, Nhân Tộc và Long Tộc liên minh, ta phong ấn Côn Bằng Thần Tộc, sẽ có thể giúp ngươi vĩnh tuyệt hậu hoạn!

Sắc mặt Chung Nhạc vẫn như cũ cực kỳ bình tĩnh, nói:

- Ngoại trừ cái này ra, còn có thứ ba! Thứ ba, Nhân Tộc ta chính là Phục Hy Thần Tộc bị phong ấn, các đời Phục Hy Thiên Đế đều được an táng tại Tổ Tinh. Ngươi muốn giết ta, ta có thể bảo đảm ngươi giết không được ta! Cho dù ngươi không giúp đỡ ta, ta cũng có thể làm được chuyện này. Đây chính là đại thế cuồn cuộn của Nhân Tộc ta, căn bản không thể ngăn cản!

Sắc mặt Long Hầu âm trầm bất định, qua một lúc lâu sau, sát ý trên người hắn mới dần dần tiêu tán, chậm rãi nói:

- Phục Hy thị, Phục Hy thị… Ngươi khẳng định Long Tộc ta có thể định cư tại Côn Lôn Cảnh sao?

Chung Nhạc gật đầu. Long Hầu nhắm mắt lại, trầm mặc suy tư một lúc lâu, sau đó mới nói:

- Ta còn cần phải hỏi ý kiến Tổ Long mới có thể trả lời! Ngươi trở về trước đi, đợi sau khi ta hỏi Tổ Long xong, Long Tộc ta sẽ liên minh với Nhân Tộc các ngươi, hay là giết ngươi, lúc đó liền sẽ có kết quả!

Chung Nhạc đứng dậy, cáo từ rời đi.

Long Hầu nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, chợt phun ra một ngụm trọc khí, lẩm bẩm:

- Đoạn tuyệt đạo pháp thần thông, phong bế vũ trụ tinh không, ngăn cách tinh lộ, phong ấn toàn thể Tinh hệ Thái Dương… Thủ bút thật lớn a! Phong ấn Thần huyết thiên hạ, biến Thần Tộc, Ma Tộc, Côn Tộc trở thành phàm huyết… khí phách này cũng là không nhỏ! Phục Hy thị… Hóa ra hắn là Phục Hy thị… Truyền lệnh xuống, bố trí Tế đàn, tế tự Tổ Long!

Thanh âm hắn ầm ầm chấn động, truyền ra ngoại giới. Bên ngoài quỳnh lâu, vô số cường giả Long Tộc nghe được thanh âm của hắn, không khỏi hai mặt nhìn nhau. Bất quá, phân phó của Long Hầu, bọn họ không dám không nghe theo, vội vàng chuẩn bị tế sinh tế phẩm, mở ra đại điển tế tự, mời Tổ Long Chi Linh từ trong Hư Không Giới hạ phàm.

o0o

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play