- Trong Thái Dương nhất định có đồ vật gì đó đang không ngừng đào móc Nội hạch Thái Dương, khiến cho Thái Dương bạo phát, bức cho đám Nhật Linh kia không thể không thừa dịp Thái Dương bạo phát rời khỏi Thái Dương. Chẳng lẽ là…
Trong lòng Chung Nhạc chấn động. Trên Thái Dương căn bản không có thứ gì có thể sinh tồn được, ngoại trừ đám Nhật Linh này. Lẽ nào đã có một đầu Nhật Linh đản sinh ra ý thức, sắp sửa trở thành một tôn Tiên Thiên Thần rồi? Hắn ngưng mắt nhìn về phía Thái Dương. Cho dù là Phục Hy Thần Nhãn cũng không thể nhìn thấu quả hỏa cầu to lớn khôn cùng này.
Tân Hỏa thì lại lẩm bẩm:
- Có thể là một tòa Đế lăng nào đó đã bị tiết lộ rồi! Trong lịch sử cũng có một vài Thiên Đế không có tiết tháo, rất có khả năng đã an bài Đế lăng của chính mình ở trong Thái Dương. Nếu Đế lăng có chỗ nào đó nứt vỡ, một con quái vật chết mà không tiêu tan nào đó từ trong nhảy ra cũng có thể khiến cho nội bộ Thái Dương đại loạn!
- Trong Thái Dương có Đế lăng sao?
Chung Nhạc thất thanh hỏi.
- Thời đại Địa Kỷ thì không rõ ràng lắm. Bất quá, tại Thời đại Hỏa Kỷ ngược lại có một hai tôn Toại Hoàng đã an táng chính mình ở trong Thái Dương. Chỉ là thời gian quá lâu rồi, không biết Đế lăng có còn ở đó hay không?
Tân Hỏa có chút suy tư nói:
- Nếu Đế lăng nứt vỡ, dư uy của Thiên Đế bức ép đám Nhật Linh này, quái vật bên trong đào móc ra ngoài, cũng có khả năng dẫn phát Thái Dương bạo phát!
- Quái vật bên trong đào móc ra ngoài?
Chung Nhạc không khỏi rùng mình một cái, trong lòng sinh ra liên tưởng không tốt. Đế lăng, lăng mộ của Thiên Đế, bên trong mai táng không biết bao nhiêu Thần Ma, quái vật chết mà không tiêu tan sợ rằng cũng không phải số ít, bởi vậy Đế lăng chính là thứ quỷ dị khó lường nhất.
Luân Hồi Đại Thánh Đế còn chưa phải là Thiên Đế, chỉ là Giới Đế của Đệ Nhất Lục Đạo Giới mà thôi. Nhưng Đế lăng của hắn ngay cả Hạ Hầu cũng chỉ có thể dò xét được da lông. Đế lăng vẫn luôn chưa có mở ra, Hạ Hầu chỉ là mở ra khu vực ngoại vi mà thôi. Chìa khóa mở ra Đế lăng Luân Hồi Đại Thánh Đế chính là Tứ Thần Thú Kỳ của Kiếm Môn, Thanh Long Kỳ, Bạch Hổ Kỳ, Chu Tước Kỳ và Huyền Vũ Kỳ. Lúc trước, vì để thu lấy Thanh Long Kỳ, bên phía Trọng Lê Thần Tộc đã chết rất nhiều Cự bá, Thiên Sư, Thần Nhân. Bọn họ đại chiến với Thanh Long Thần trong Thanh Long Kỳ, lưỡng bại câu thương, cuối cùng đã tiện nghi cho Chung Nhạc.
Chìa khóa mở ra môn hộ Đế lăng Luân Hồi Đại Thánh Đế đã có thể hóa thành Thanh Long Thần, Bạch Hổ Thần, Chu Tước Thần và Huyền Vũ Thần, thủ hộ môn hộ, càng huống chi là lăng mộ của Thiên Đế? Nếu lăng mộ của Thiên Đế nứt ra, từ trong nhảy ra một con quái vật chết mà không tiêu tan, sợ rằng tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.
Chung Nhạc đột nhiên hỏi:
- Có khả năng là vị tồn tại nào đó thay mận đổi đào, giống như Hiếu Mang Lão tổ hay không? Hiếu Mang Lão tổ móc ra Nguyệt Hạch, tự mình thay thế Nguyệt Thần lưu lại trong Nguyệt Hạch, tiếp nhận tế tự của chúng sinh. Nếu có một tồn tại nào đó cũng móc ra Nhật Hạch, đánh đuổi Nhật Linh, tự mình lưu lại, tiếp nhận tế tự của chúng sinh, vậy sẽ như thế nào?
Ngữ khí Tân Hỏa ngưng trọng:
- Nếu là như vậy, tồn tại này nhất định sẽ cường đại hơn Hiếu Mang Lão tổ rất nhiều lần! Bất quá, Tổ Tinh đã bị phế đi, trở thành một địa phương chim không thèm ỉa, sao lại có Thần Ma cường đại chạy tới nơi này? Đáng tiếc! Thực lực của ngươi không đủ mạnh, bằng không, ngược lại có thể tiến vào nội bộ Thái Dương điều tra tới cùng!
Chung Nhạc linh quang khẽ động, mỉm cười nói:
- Ai nói ta không thể tiến vào nội bộ Thái Dương?
Tân Hỏa thoáng kinh ngạc. Chỉ thấy quang luân sau đầu Chung Nhạc chuyển động, rễ cây Toại Thụ tung bay, từ trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn từ từ bay ra. Nguyên thần Chung Nhạc ly thể, lắc mình hóa thành một con Tam Túc Kim Ô. Chỉ thấy một cành cây Toại Thụ bay ra, soạt một tiếng trói chặt Nguyên thần Kim Ô của hắn lại như đòn bánh tét, nhét vào tổ chim trong tán cây.
Nguyên thần Kim Ô của Chung Nhạc thành thành thật thật ngồi xổm trong tổ chim Ô Sào, trong lòng phẫn nộ không thôi. Cây Chân Linh Toại Thụ này rõ ràng là bị hắn bắt giữ, nhưng hết lần này tới lần khác vừa mới cảm ứng được Nguyên thần Kim Ô của hắn liền bắt lấy, không nói lời nào liền nhét vào trong tổ chim, khiến cho hắn không thể làm gì được.
Tâm niệm hắn khẽ động, giá ngự Toại Thụ bay về phía Thái Dương. Cây Toại Thụ này đối với chuyện này cũng có chút mâu thuẫn, tựa hồ rất không muốn quay về Thái Dương, giống như trong Thái Dương có đồ vật gì đó khiến cho nó sợ hãi vậy. Mặc dù nó vẫn chưa sinh ra linh trí, nhưng dù sao cũng là Chân Linh, đã có linh tính, theo bản năng gần lành tránh dữ.
Chung Nhạc quan tưởng Toại Hoàng, mạnh mẽ giá ngự Toại Thụ bay vào trong Thái Dương, tiến vào sâu bên trong Thái Dương. Nội bộ Thái Dương vốn dĩ vô cùng khủng bố, nhiệt độ cực cao, có thể luyện hóa hết thảy mọi thứ. Cho dù là Thần binh, Ma Thần binh tiến vào nơi này, sợ rằng cũng sẽ bị thiêu đốt thành tro tàn, Thần Hầu cũng chưa chắc đã có thể sinh tồn ở chỗ này.
Áp lực nơi này cường đại không gì sánh được, trong nội bộ thời thời khắc khắc đều không ngừng bạo tạc, Thái Dương Xạ Tuyến không chỗ nào không có mặt lại càng là lợi khí chém giết Nguyên thần. Mà nhiệt độ lại có thể phá hủy, hòa tan tất cả sinh mệnh.
Bản thân Toại Thụ là sinh linh sinh ra ở trong nội bộ Thái Dương, tập hợp tế tự của chúng sinh mà đản sinh ra. Nó tiến vào Thái Dương giống như cá gặp nước, không sợ hết thảy nguy hiểm. Nguyên thần của Chung Nhạc ngồi xổm trong tổ chim Ô Sào, được Toại Thụ bảo hộ, tự nhiên cũng bình an vô sự.
Trải qua hơn mười ngày, Toại Thụ không ngừng di chuyển, đã tiến vào sâu bên trong Thái Dương. Tới nơi này, Toại Thụ đã bị áp lực kinh khủng ép tới chỉ cao chừng ba tấc, mà Nguyên thần của Chung Nhạc cũng bị ép nhỏ tới cơ hồ không thể nhìn thấy. Một con Kim Ô cực kỳ nhỏ bé ngồi xổm trong tổ chim của Toại Thụ, thò cái đầu ra nhìn, dáo dát quan sát cảnh tượng bên ngoài.
- Thời gian ở trong này tựa hồ có chút bất đồng so với ở ngoại giới!
Chung Nhạc vô cùng kinh ngạc. Hắn tu luyện Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh do do Tân Hỏa truyền thụ, mặc dù chỉ mới một chút da lông, không có bao nhiêu tác dụng, nhưng lực cảm nhận đối với thời gian đã vô cùng nhạy cảm, viễn siêu người khác. Hắn có thể cảm giác được thời gian trong nội bộ Thái Dương trôi qua so với bên ngoài thì chậm chạp hơn rất nhiều. Ngoại giới đã trôi qua một canh giờ, trong nội bộ Thái Dương chỉ mới trôi qua hơn nửa canh giờ mà thôi, vô cùng cổ quái. Nói cách khác, nếu có người có thể sinh tồn ở chỗ này, trước đây hắn có thể sống một trăm năm, vậy hiện tại hắn sẽ có thể sống tới hai trăm năm.
Hắn thậm chí còn nhìn thấy Thần hỏa ba động trong nội bộ Thái Dương, từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng dài tới không biết bao nhiêu vạn dặm do nhiệt lực tự phát hình thành, ở trong hỏa diễm vô biên vô tận nhẹ nhàng gột rửa. Đây là văn lộ Đồ đằng thiên nhiên, chất chứa uy năng vô cùng đáng sợ, ẩn chứa thần diệu vô biên, cho dù là Toại Thụ cũng không muốn tiếp cận.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT