Chung Nhạc khom người thi lễ với Lôi Trạch và Hoa Tư, sau đó xoay người rời đi. Đại Toại nhìn theo bóng dáng hắn đi xa, đột nhiên thở dài một tiếng.

Một vị Tiên Thiên Tế Tự Thần đầu gà thân người trong hai mươi vị Thánh Đế mở miệng hỏi:

- Sao sư tôn lại nói hài lòng, lại nói sợ hãi? Sao lại không trả lời câu hỏi của Đế Nhạc Bệ hạ?

Lôi Trạch và Hoa Tư cũng có chút không hiểu, mỉm cười hỏi:

- Ngươi không muốn nói cho hắn biết, có thể nói cho chúng ta biết không?

- Ta bởi vì hắn vẫn còn sống mà hài lòng, lại bởi vì hắn vẫn còn sống mà sợ hãi! Hết thảy tựa hồ cũng sớm đã có định trước. Trì hoãn càng lâu, liền đại biểu cho biến cố tương lai càng lúc càng mãnh liệt. Trận đại biến cố kia khiến cho ta cũng có chút sợ hãi, không biết có bao nhiêu người sẽ phải chết đi…

Đại Toại trầm mặc trong chốc lát, nói:

- Ta không đành lòng nhìn hắn dọc theo con đường đã định trước sẽ thất bại kia mà tiếp tục đi tiếp, nhưng lại không thể không để cho hắn tiếp tục đi tiếp!

- Không thể không để cho hắn tiếp tục đi tiếp?

Hai mươi vị Thánh Đế và Hoa Tư, Lôi Trạch đều thoáng ngẩn người. Đại Toại nhìn về phía bọn họ, trong mắt cũng lóe lên một tia thương hại, nói:

- Hoàng Triều của Đế Nhạc cường giả xuất hiện lớp lớp, nhưng tương lai có thể có bao nhiêu người tiếp tục sống sót, vẫn là chưa thể nói trước. Cho dù là các ngươi, ta cũng không biết là còn có thể sống sót hay không. Ta biết rõ hắn tất bại, nhưng vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn tiếp tục đi tiếp!

Hai mươi bốn vị Thánh Đế đều là đệ tử đi theo hắn cả đời, cũng là chí hữu, đạo hữu của hắn, trong đó còn có con trai ruột của hắn nữa, nhưng tại thời điểm Hư Không Giới vỡ nát đã chết trong tay Khởi Nguyên Thần Vương. Trận chiến ấy có bốn vị Thánh Đế chết trận, mà trong tương lai Đại Toại dự đoán, hai mươi bốn vị Thánh Đế chỉ sợ cũng đều sẽ chết trận.

Thậm chí ngay cả Hoa Tư nương nương và Lôi Trạch Thần Long, hắn cũng không biết hai vị tồn tại cổ lão nhất này có thể tiếp tục sống sót trong tương lai hay không.

Chiến tranh tương lai vô cùng tàn khốc, hắn mặc dù có thể dự kiến, nhưng cũng không dám thay đổi chuyện gì.

- Ngươi biết được cái gì?

Lôi Trạch Đạo Thần hỏi.

Đại Toại thoáng do dự một chút, lắc đầu nói:

- Trước mắt ta không dám nói! Ta sợ nói ra, sẽ khiến cho tương lai thay đổi!

o0o

- Bệ hạ, chúng ta sưu tầm Không gian Luân Hồi của Chư Thiên Vạn Giới, đã tìm được tung tích của các vị Địa Hoàng chuyển thế!

Chung Nhạc vừa mới quay trở lại Thiên Đình, Vân Quyển Thư và Thiên Ti nương nương đã lập tức cầu kiến, ngữ khí vui vẻ nói:

- Vi thần lợi dụng Luân Hồi Thiên Cầu suy diễn, chưởng khống hướng đi Luân Hồi của Chư Thiên Vạn Giới, cuối cùng cũng xác định được các vị Địa Hoàng chuyển thế rơi xuống chỗ nào, chuyển thế thành ai. Bệ hạ, có cần vi thần thống lĩnh Chư Đế đi tới nghênh tiếp, nghênh đón các vị Địa Hoàng hay không?

Trong lòng Chung Nhạc cũng không khỏi đại hỉ, nhưng nghe hắn nói vậy lại khẽ nhíu mày. Vân Quyển Thư vội vàng nói:

- Bệ hạ, nếu không nhanh chóng nghênh đón các vị Địa Hoàng trở về, sẽ bị Thiên suy tính ra tung tích của bọn họ. Khi đó…

- Thiên đạo thôi toán không thể so với Luân Hồi Thiên Cầu, cũng không thể so với Luân Hồi Thánh Vương!

Chung Nhạc có chút suy tư, nói:

- Các ngươi sử dụng Luân Hồi Thiên Cầu suy tính ra hạ lạc của các vị Địa Hoàng, vậy Luân Hồi Thánh Vương không sai biệt lắm cũng có thể suy tính ra tung tích của bọn họ! Phái Chư Đế đi tới, chỉ là chịu chết mà thôi, để Trẫm đích thân đi đón bọn họ!

Trong lòng Vân Quyển Thư và Thiên Ti nương nương đại chấn, liếc nhìn nhau một cái, nói:

- Bệ hạ không thể đích thân mạo hiểm…

Khuôn mặt Chung Nhạc giãn ra, mỉm cười nói:

- Các ngươi yên tâm! Trẫm tự có chừng mực! Quyển Thư, đưa địa điểm và thân phận chuyển thế của bọn họ cho ta!

Tinh thần Vân Quyển Thư ba động, truyền địa điểm chuyển thế và thân phận một đời này của đám Đại Đế Bào Hy thị vào đại não của hắn. Thiên Ti nương nương thử dò xét hỏi:

- Bệ hạ, lần này ngươi dự định mang theo tôn Thần Vương nào cùng đi? Có cần gọi Phong Đạo Tôn cùng đi hay không?

- Chỉ một mình ta là đủ rồi! Bọn họ đều có nhiệm vụ của chính mình, không cần quấy nhiễu bọn họ. Về phần các ngươi, tiếp tục sưu tầm hạ lạc của các đời Thiên Hoàng a!

Chung Nhạc mỉm cười nói, sau đó xoay người tiến vào khu Luân Hồi thứ bảy, biến mất không thấy đâu nữa.

Cặp mày vợ chồng Vân Quyển Thư nhíu chặt. Vân Quyển Thư vội vàng đi ra ngoài, nói:

- Lần này Bệ hạ một thân một mình xuất hành, chỉ sợ sẽ có hung hiểm! Ta đi gặp Phong Đạo Tôn, ngươi đi tìm Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương!

Thiên Ti nương nương lập tức rời khỏi, đi Thánh địa Hoa Tư bái kiến Hậu Thổ nương nương.

Vân Quyển Thư thì đi nhanh tới Tạo Phụ Cung Thiên Đình, chỉ thấy Phong Hiếu Trung đang cùng với đám Minh Di Đế thôi động Luân Hồi Thiên Cầu, suy diễn những biến hóa của thần thông đạo pháp do Đạo Giới và Hư Không Giới sụp đổ tạo thành.

Chư Đế Thượng Cổ bọn Minh Di Đế hiện tại đã càng thêm già nua, toàn thân đã tràn ngập tử khí, căn bản khó có thể chống đỡ thêm một ngàn năm nữa. Những năm qua, bọn họ đi theo Phong Hiếu Trung, vẫn luôn nghiên cứu thôi diễn sự biến hóa của thần thông đạo pháp. Kiện Luân Hồi Thiên Cầu này quả thật kinh người, năng lực thôi diễn cường đại tuyệt luân của nó không chỉ có thể khiến cho Vân Quyển Thư tìm được hạ lạc của các đời Địa Hoàng chuyển thế, đồng thời còn có thể khiến cho bọn họ suy diễn những biến hóa của đại đạo thiên địa.

Thời điểm Vân Quyển Thư đi tới nơi này, chỉ thấy Luân Hồi Thiên Cầu đang bành trướng ra thật lớn, ông một tiếng phân tách ra hư ảnh Lục Giới, tinh không vô ngân, quỹ tích đại đạo bắt đầu lưu chuyển.

- Nguy rồi! Lần này bọn họ lâm vào thôi diễn, không biết phải hao phí thời gian bao lâu a!

Vân Quyển Thư vội vàng tiến lên, lớn tiếng nói với Phong Hiếu Trung:

- Đạo Tôn, Bệ hạ một mình đi tìm chuyển thế thân của các đời Địa Hoàng, hiện tại đã xuất môn rồi! Ta lo lắng Bệ hạ sẽ bị đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần mai phục, kính xin Đạo Tôn có thể tương trợ…

Phong Hiếu Trung phất ống tay áo một cái, Đạo Giới và Hư Không Giới trong Luân Hồi Thiên Cầu đột nhiên biến mất, đại đạo thiên địa trong bốn giới còn lại lập tức hỗn loạn, có công phạt lẫn nhau, có trực tiếp vỡ nát, có hư không tiêu thất.

- Vân Thừa Tướng, ngươi có biết sau khi Hư Không Giới và Đạo Giới sụp đổ, hậu quả lớn nhất sẽ là gì không?

Phong Hiếu Trung cũng không quay đầu lại, vẫn tiếp tục suy diễn quỹ tích và xu thế biến hóa của đại đạo thiên địa, nhàn nhạt hỏi.

Vân Quyển Thư giật mình, lắc lắc đầu, nói:

- Không biết! Kính xin Đạo Tôn chỉ giáo!

- Hậu quả lớn nhất chính là…

Phong Hiếu Trung đứng trong nội bộ Thiên Cầu, hai tay không ngừng quấy chọc vô số tinh tú, nhàn nhạt nói:

- Thế gian này đã không còn Đạo Thần nữa! Bệ hạ nhà các ngươi đã vô địch rồi! Đã không còn tồn tại có khả năng chính diện đối địch với hắn nữa rồi! Ngay cả ta cũng không được!

Trong lòng Vân Quyển Thư đại chấn, cau mày há miệng. Phong Hiếu Trung tiếp tục bận rộn việc của chính mình, bỏ mặc hắn ở nơi đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play