Sự chờ đợi của Hy Hạo Đế với quỷ hồn đến từ tương lai đó đã trở thành chấp niệm, hắn vốn tưởng mình sẽ gặp được quỷ hồn đó khi còn sống, nhưng không ngờ đợi đến khi chết già rồi vẫn không gặp được.

Sau đó hắn lại đợi ở Hư Không Giới tiếp năm mươi vạn năm.

Mạnh như Tam Mục Thiên Đồng của Phục Hy thần tộc cũng không nhìn thấu được thời gian, không gian. Hắn từng gặp Chung Nhạc vài lần trong Hư Không Giới, Chung Nhạc dẫn dắt mọi người tế tự chư đế, hắn cũng nằm trong số chư đế, chỉ là hắn không thể ngờ được đại đế dẫn dắt Phục Hy thần tộc phục hưng lại là quỷ hồn mà hắn vẫn luôn mong chờ.

Cách quá lâu rồi.

Chung Nhạc khẽ gật đầu, đi gặp linh hồn vị Địa Hoàng đó, nhưng ngoài Hy Hạo Đế thì không còn vị đại đế nào đồng ý hạ giới hồi sinh nữa.

Một lúc lâu sau, hắn tới chỗ Hạo Dịch Đế, hỏi về câu chuyện của Hạo Dịch Đế năm đó, có phát hiện thánh địa của Hắc Đế không.

- Tiểu khách nhân tới từ tương lai lại chính là ngươi?

Hạo Dịch Đế chớp mắt, đột nhiên cười ha hả:

- Đúng rồi, cũng chỉ có thể là ngươi! Sau đó ta còn muốn đi tìm ngươi, kết quả là vì tìm được thánh địa của Hắc Đế nên gặp một kẻ đáng sợ, bị thương, buộc phải trở về niên đại của ta dưỡng thương.

- Bị thương?

Chung Nhạc tim khẽ run, kêu lên:

- Ngươi là người ở quá khứ, kẻ nào lại có thể đả thương được ngươi?

- Khởi Nguyên Thần Vương, sư tôn của Hắc Đế, người chỉ đứng sau Đại Tư Mệnh.

Sắc mặt Hạo Dịch Đế ngưng trọng:

- Ta truy lùng Hắc Đế, tới sào huyệt của hắn, gặp phải Khởi Nguyên Thần Vương, được Hắc Đế tôn là lão sư. Hắn rất cường đại, vô cùng đáng sợ, một chiêu Mộ Cổ thần thông đã cắt đứt con đường thời không, khiến không gian thời gian cũng không có tác dụng gì!

Chung Nhạc lạnh người, hắn có thể tưởng tượng được tình hình lúc đó.

Chư thiên vô đạo, môn thần thông này có thể nói đã mạnh ở mức biến thái, cắt đứt mọi đại đạo khiến vạn đạo suy vong, khiến sinh mệnh khô héo, khiến mọi thứ đều không tồn tại!

Không Gian đại đạo và Trụ Quang đại đạo đứng trước Chư Thiên Vô Đạo đều khó lòng phát huy được tác dụng.

Chư Thiên Vô Đạo của Khởi Nguyên Thần Vương mà Hạo Dịch Đế gặp chắc chắn là thần thông mạnh nhất, còn tinh thâm hơn của Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung và Hắc Đế, chưa biết chừng thậm chí còn hơn cả Khởi Nguyên Thần Vương thật sự.

Cắt đứt không gian thời gian, đánh trọng thương Hạo Dịch Đế từ quá khứ, loại thần thông này đã gần với Đạo Thần rồi.

- Khởi Nguyên Thần Vương đó là giả, Khởi Nguyên Thần Vương thật sự đã bị hắn giết từ hai ba trăm vạn năm trước rồi.

Chung Nhạc nói về tình hình mà hắn biết, nói:

- Khởi Nguyên giả dùng kế liên hợp với các Thần Vương ám toán Đại Tư Mệnh, trở thành sư tôn Hắc Đế, gần như mọi sự việc lớn xảy ra sau đó đều có bóng dáng của hắn.

Hạo Dịch Đế sững người:

- Giả sao?

Chung Nhạc gật đầu:

- Ngay Đại Tư Mệnh cũng không phát giác ra, có thể thấy bản lĩnh của hắn rất cao cường. Trước khi Khởi Nguyên Thần Vương hồi sinh, ta từng thấy thi thể của hắn ở Khởi Nguyên thánhd dịa, còn cả thánh địa tan nát.

Hạo Dịch Đế nhíu mày, nghĩ ngợi nói:

- Còn có kẻ đáng sợ như vậy? Tại sao trước kia ta chưa từng nghe? Tên này ẩn mình lâu như vậy cũng không nhất thống vũ trụ hồng hoang, không tham luyến quyền lực, hắn mưu đồ cái gì?

Chung Nhạc lắc đầu:

- Cái này thì không rõ.

- Hắc Đế giờ phát hiện ta đang nhăm nhe thánh địa của hắn, chắc chắn sẽ di rời thánh địa chứ không để ở chỗ cũ nữa.

Hạo Dịch Đế cười:

- Ta bị Khởi Nguyên đánh trọng thương, sau khi trở về đã có tâm tư, ta tới tương lai bảy vạn năm tìm được thánh địa của hắn. Hắn ở tương lai đã di rời thánh địa nhưng thánh địa bảy vạn năm trước chắc chắn vẫn ở chỗ cũ.

Chung Nhạc mắt sáng lên, Hạo Dịch Đế nói tiếp:

- Vì thế sau khi ta trở lại thời đại của mình, dưỡng thương xong lặng lẽ đột nhập thánh địa của hắn, lấy ra một viên đá, giấu dưới nền móng ngôi miếu ở Phù Sơn. Viên đá này từ Hắc Ám thánh địa của Hắc Đế, khi đó ta không thể đối phó với Hắc Đế và Khởi Nguyên, vì thế lấy trộm viên đá này chính là để sau này tìm thánh địa của hắn.

Mắt Chung Nhạc lại càng thêm sáng trưng, cười:

- Viên đá này chắc chắn có rất nhiều liên hệ với Hắc Ám thánh địa, đá trong Hắc Ám thánh địa chắc chắn cũng chứa một chút Hắc Ám đại đạo, chưa biết chừng có thể dựa vào mối liên hệ giữa nó và thánh địa để tìm thấy Hắc Ám thánh địa!

Hạo Dịch Đế gật đầu, cười:

- Chính vậy!

Chung Nhạc thở phào, đứng dậy:

- Bệ hạ, ngươi có chuyển thế để đón trận quyết chiến sắp tới không?

Hạo Dịch Đế lắc đầu, cười:

- Ta không chuyển thế đâu.

Chung Nhạc không hiểu:

- Tại sao?

Hạo Dịch Đế cười:

- Trước kia ta là đại đế tuyệt đại vô song, qua lại giữa quá khứ tương lai, phong hoa tuyệt đại. Còn ngươi cũng là nhân vật phong hoa tuyệt đại, nếu chuyển thế trùng sinh thì lại ở dưới ngươi. Ta không muốn, vì thế ngươi không cần nói nữa.

Chung Nhạc bất lực, hắn thân thiết với vị Địa Hoàng Thiên Đế này nhất, năm đó hắn không biết chút gì, Phục Hy thần huyết cũng chỉ thức tỉnh một hai phần, ngoài Tân Hỏa ra thì chẳng có gì, khi ấy thậm chí hắn còn không được coi là Phục Hy!

Chính đế linh của vị đại đế này chủ động hạ giới giải đáp những điều hắn chưa biết, không tiếc tiêu hao linh hồn bản nguyên của mình.

Sau đó Mục Tiên Thiên muốn giữ kiếp số của Chung Nhạc, rồi giáng kiếp cho hắn ở tương lai, cũng là Hạo Dịch Đế đá tấn công Mục Tiên Thiên ở Hư Không Giới.

Vì thế trong số chư đế chỉ có Hạo Dịch Đế là khiến Chung Nhạc có cảm giác thân thiết như người thân.

Hạo Dịch Đế không muốn chuyển thế hắn cũng không muốn miễn cường, đành tiếp tục tiến về phía trước hỏi các đế linh khác.

Hạo Dịch Đế nhìn hắn rời đi, cúi đầu lặng lẽ nghĩ:

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play