Hai tiểu hài tử cãi nhau tới mức mặt đỏ tới mang tai, ồn ào náo nhiệt. Sau đó lại bắt đầu đòi phân chia thân phận, một đứa nói muốn làm Tả Môn, một đứa nói muốn làm Hữu Môn. Chung Nhạc có chút ngẫm nghĩ, nói:

- Nguy nan thứ tám mươi mốt? Chẳng lẽ là nguy nan Phục Mân Đạo Tôn giết Tạo Hóa Đại Đế kia sao? Nếu đúng là nguy nan này, vậy đừng hòng có kẻ nào vượt qua được!

Y Uyển Quân nháy mắt với Thạch Âm Cơ một cái. Thạch Âm Cơ hiểu ý, hai nữ tiến lên, khuyên can hai tiểu hài tử, rốt cuộc cũng khiến cho bọn họ bình tĩnh lại. Chung Nhạc ho khan một tiếng, lại hỏi:

- Có phải các ngươi sẽ chưởng khống Tạo Hóa Huyền Môn, tái hiện tám mươi nguy nan này không?

Hai tiểu hài tử gật đầu một cái. Chung Nhạc mỉm cười, hỏi:

- Nếu chúng ta không qua được, vậy các ngươi nhất định có thể bảo trụ tính mạng của chúng ta?

Hai tiểu hài tử lại gật đầu một cái. Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói với Hồn Đôn Vũ, Thạch Âm Cơ và Y Uyển Quân:

- Chúng ta vào xem một chút, kiến thức một phen tám mươi nguy nan mà cả đời Tạo Hóa Đại Đế đã trải qua. Nói không chừng đối với các ngươi cũng là một trận tạo hóa!

Dứt lời, liền đi trước một bước tiến vào Tạo Hóa Huyền Môn. Hồn Đôn Vũ, Thạch Âm Cơ và Y Uyển Quân cũng theo sau tiến vào.

Bọn họ vừa mới tiến vào Huyền Môn, nhất thời cảm giác được một cỗ lực lượng đáng sợ vọt tới, tái tạo nhục thân và Nguyên thần chính mình, khiến cho tu vi cảnh giới của bọn họ thẳng tắp rơi xuống, thoáng cái đã bị đánh xuống tới trình độ phàm phu tục tử.

Trong lòng mọi người cả kinh, vội vàng quan sát bốn phía. Chỉ thấy mỗi người bọn họ đều rơi vào không gian bất đồng, bốn phía núi non phập phồng, non xanh nước biếc, duy nhất không tìm thấy chiến hữu của chính mình. Đang tại thời điểm hết nhìn đông tới nhìn tây, đột nhiên một con Yêu thú nhe nanh múa vuốt, từ trong núi sâu lao ra, xông thẳng về phía bọn họ. Đây chính là nguy nan đầu tiên của Tạo Hóa Đại Đế ở cảnh giới phàm nhân.

Mà trong một không gian khác, Chung Nhạc một đường thẳng tiến xông quan, trải qua tất cả những nguy hiểm mà cả đời Tạo Hóa Đại Đế từng trải qua, vẫn luôn từ thời điểm phàm nhân Quan Tưởng Cảnh đánh tới Thần Hầu Cảnh. Tu vi của hắn cũng dần dần khôi phục tới cảnh giới Thần Hầu, trong lòng thầm nghĩ:

- Khó trách có nhiều cao thủ chết trong Tạo Hóa Huyền Môn như vậy! Những nguy hiểm nà Tạo Hóa Đại Đế từng trải qua, chỉ sợ vẫn luôn từ Quan Tưởng Cảnh tới Đế Quân Cảnh. Chỉ cần có một cảnh giới nào đó tu luyện không hoàn thiện, đều có khả năng chết trong Huyền Môn. Mà cường giả tiến vào nơi này mặc dù thực lực đều cực kỳ cường đại, nhưng dù sao cũng không phải mỗi người đều tu luyện tới cảnh giới Đế Quân. Những cảnh giới mà bọn họ chưa tu thành, đều có khả năng trở thành nhược điểm trí mạng của bọn họ!

Hắn đi tới cửa kế tiếp. Cửa ải này là Sinh Diệt Kiếp mà Tạo Hóa Đại Đế từng trải qua. Tu vi càng cao, Sinh Diệt Kiếp càng mạnh. Bất quá, ở cảnh giới Thần Hầu Chung Nhạc đã khó gặp đối thủ, Sinh Diệt Kiếp của Tạo Hóa Đại Đế đối với hắn cũng không khó khăn.

Hắn tiếp tục đi tới cửa kế tiếp. Ở cửa ải này, tu vi cảnh giới của hắn đã siêu việt Thần Hầu, đạt tới cảnh giới Thần Hoàng, lúc này mới là khảo nghiệm bắt đầu. Cảnh giới Thần Hoàng đã siêu việt cảnh giới chân chính của hắn. Nếu không có nghiên cứu đối với cảnh giới Thần Hoàng, tất nhiên sẽ chết trong Huyền Môn. Cũng may lĩnh ngộ của Chung Nhạc đối với cảnh giới Thần Hoàng cũng đạt tới mức độ cực cao, một đường quá quan trảm tướng vượt qua, cũng không gặp phải bao nhiêu trở ngại. Cửa kế tiếp đã đạt tới Tạo Vật Cảnh, hắn trực tiếp thi triển ra Tam Thập Tam Trọng Thiên Kinh, cũng là dễ dàng quá quan.

Cửa kế tiếp đã tới cảnh giới Đế Quân. Chung Nhạc một người một đao một đường chém qua, vẫn là không gặp phải bao nhiêu lực cản. Cuối cùng tại nguy nan thứ tám mươi, hắn đã gặp phải kiếp nạn Hóa đạo mà Tạo Hóa Đại Đế từng gặp qua. Thời điểm Tạo Hóa Đại Đế đột phá tới Đế cảnh, đã tao ngộ trận kiếp nạn này. Đại đạo của hắn tương dung với đại đạo thiên địa, nhất định phải khiến cho chính mình không bị đại đạo thiên địa đồng hóa. Đây là một trận dày vò, là cửa ải mà tồn tại Đế cấp nhất định phải trải qua, mới có thể thành Đế.

Chung Nhạc ngồi xếp bằng xuống, đại đạo bản thân tương dung với đại đạo thiên địa, đồng hóa với Đạo. Một lần ngồi này kéo dài không biết bao lâu, rốt cuộc hắn cũng hàng phục được đại đạo thiên địa. Chung Nhạc đi ra Tạo Hóa Huyền Môn, cảnh giới Đế Quân nhất thời suy sụp, khôi phục lại cảnh giới Thần Hầu. Trong lòng hắn thầm nghĩ:

- Dù sao cũng là Hóa đạo của Tạo Hóa Đại Đế, không phải là Hóa đạo của ta! Hóa đạo của ta, so với hắn sợ rằng còn mãnh liệt hơn rất nhiều. Kiếp nạn Hóa đạo của hắn, ta dễ dàng vượt qua, chỉ có thể dùng làm tham khảo mà thôi!

Bất quá, có thể trải qua những kiếp nạn mà cả đời một vị Đại Đế từng trải qua, đối với hắn cũng tính là một trận tạo hóa không nhỏ.

Qua không bao lâu, Hồn Đôn Vũ cũng giết ra. Mặc dù trên người có chút thương tổn, nhưng thần thái sáng láng, hiển nhiên cũng có thu hoạch phong phú. Chung Nhạc đợi trong chốc lát, Y Uyển Quân và Thạch Âm Cơ toàn thân là máu đi ra. Y Uyển Quân lắc đầu, nói:

- Ta không thể qua nổi, chỉ mới tới nguy nan thứ sáu mươi bốn mà thôi!

Thạch Âm Cơ thở dài một cái, nói:

- Ta thì dừng lại ở nguy nan thứ năm mươi tám!

Y Uyển Quân xoay người lại, một lần nữa tiến vào Huyền Môn, nói:

- Ta muốn trở lại tái chiến một lần! Âm Cơ, ngươi có đi theo ta không?

Thạch Âm Cơ thoáng do dự một chút, cuối cùng đi theo nàng trở vào, lẩm bẩm:

- Trước đây mặc dù tướng công mạnh hơn ta, nhưng cũng chỉ mạnh hơn một chút mà thôi. Ta không tin mấy trăm năm qua đi, chênh lệch giữa ta và hắn lại lớn như vậy! Sau này làm sao còn có thể quất roi hắn được nữa…

- Quất roi ta…

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, tế khởi Tạo Hóa Huyền Môn, nhét vào trong sáu đạo quang luân sau đầu chính mình, mỉm cười nói:

- Các nàng ở trong đó rèn luyện cũng tốt! Vũ sư huynh, chúng ta tiếp tục tiến lên!

Phía trước, từng tấm từng tấm bia đá trên không trung phiêu phù, bóng ảnh những tấm bia đá khổng lồ chiếu rọi xuống, khiến cho mặt đất trở nên loang lổ. Tấm bia đá ở trước nhất đại phóng quang mang, chiếu rọi ra trên mặt đất thiên sơn vạn thủy, giống như tồn tại chân thật vậy. Nghĩ muốn đi qua, liền phải tiến vào phiến thiên sơn vạn thủy này.

Lúc này, đám cường giả đầu tiên đã đi tới nơi đó. Lần này đám người Ma Nguyên Thuật, Thần Thu Sơn thông minh hơn nhiều, không trực tiếp bước vào trong bóng ảnh tấm bia đá kia, mà đứng lại nơi đó chờ đợi, hẳn là đợi những người khác đi trước dò đường.

Không bao lâu, đám người Phượng Ngọc Lan, Phong Vô Kỵ cũng đi tới đây, cũng không vội tiến vào trong đó, mà chỉ đứng ở bên ngoài thiên sơn vạn thủy, hiển nhiên cũng không muốn làm đá dò đường cho những người khác.

Ba tiểu đạo đồng của Hắc Đế cũng đi tới nơi này, cũng không hề ngừng lại, tiến thẳng vào trong đó. Hai gã đệ tử của Nguyên Nha Thần Vương đi tới, thân khoác áo đen, một người trong đó thanh âm giống như quạ đen gọi tang, vô cùng chói tai:

- Ba đạo đồng của Hắc Đế, sư đệ của Tiên Thiên Đế Quân, quả nhiên gan lớn vô cùng, một chút cũng không sợ chết. Độ Nha bội phục!

Đám cường giả mỗi nhóm chiếm cứ một khối lãnh địa, nước sông không phạm nước giếng, mỗi người đều nhìn về phía trong thiên sơn vạn thủy kia. Bất quá, ba tiểu đạo đồng của Hắc Đế tiến vào trong đó liền biến mất vô tung vô ảnh, không nhìn ra bọn họ đã đi tới đâu.

Đột nhiên, một đạo lưu quang từ phía sau bay tới, nhanh như thiểm điện tiến vào trong thiên sơn vạn thủy, cũng biến mất không thấy đâu nữa. Sắc mặt đám người nhao nhao khẽ động, Phượng Ngọc Lan có chút suy tư nói:

- Đạo huyền quang này…

Trong lòng Ma Nguyên Thuật, Thần Thu Sơn cũng nhất thời nghiêm nghị, liếc nhìn nhau một cái. Ma Nguyên Thuật cười lạnh một tiếng, nói:

- Hắn quả nhiên là không chịu tịch mịch, lại một lần nữa xuất hiện!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play