Mười mấy người chòng chọc nhìn cô, Tô Niên Niên chẳng biết làm sao nâng rượu uống.

Một ly rượu xuống bụng, cô đã hơi ngà ngà rồi.

Đậu Đậu điềm tĩnh tiếp tục chơi trò chơi, có thua có thắng, mỗi lần thua cô đều bảo Tô Niên Niên uống rượu, Nọa Nọa và Mộ Dung Sam muốn uống hộ cô cũng không cho.

“ Hừ, Đậu Đậu cậu làm gì thế? Niên Niên uống say rồi thì làm thế nào?” Mộ Dung Sam căng thẳng kéo tay áo Nọa Nọa.

Nọa Nọa vốn dĩ cũng lờ mờ, còn cho rằng Đậu Đậu là ức hiếp Tô Niên Niên, đột nhiên có gì lóe lên trong đầu, lập tức hiểu ra.

Tô Niên Niên là người điển hình một ly gục ngay, dù sao cô cuống một ly cũng sẽ sau, uống 10 ly cũng thế, cho nên Đậu Đậu mới đẩy tất cả rượu cho cô uống.

Đậu Đậu nói muốn đánh cược có lẽ là đang kéo dài thời gian, không thể không nói, Đậu Đậu bình thường hay đùa, nhưng lúc quan trọng nhất vẫn đáng dựa dẫm.

Chỉ có điều nhìn Tô Niên Niên ngật ngưỡng cũng xót xa.........

Quả nhiên, mười phút sao, cửa quán bar chuyển đến một hồi liên tục, có tiếng nữ sinh hét lên: “ Woa, đây là minh tinh sao? Đẹp trai quá! Sao lại cảm thấy như gặp ở đâu rồi nhỉ.........”

Đậu Đậu cướp lại rượu của Tô Niên Niên, cười hì hì nói: “ Xin lỗi, anh trai Niên Niên nhà chúng tôi đến đón cô ấy về nhà rồi.”

Nhị ca cau mày, nhìn ra ngoài cửa, một nam sinh cao khoảng 1m88 đang đi về phía Tô Niên Niên.

Cậu dìu Tô Niên Niên đang say ngật ngưỡng, giọng nói trầm xuống: “ Chuyện gì thế này?”

Đậu Đậu cười trừ nói: “ Xin lỗi, Niên Niên uống nhiều rồi, chỉ ba ly mà thôi.”

Đường Dư cau mày, bế ngang Tô Niên Niên lên, định rời đi.

Nhị ca đưa tay ngăn cậu lại: “ Định đi như thế sao? Cậu không coi chúng tôi là gì à?”

Khóe miệng Đường Dư nhếch lên nụ cười khẩy: “ Tôi đã báo cảnh sát rồi, anh có gì thắc mắc không? Hay là đi đồn cảnh sát nói chuyện, hay là tôi mời luật sư của tôi đến nói chuyện với anh?”

Nhị ca sau khi nghe thấy hai từ “ cảnh sát”, khí thế lập tức mềm nhũn. Ngậm hạt thị, để mặc Đường Dư đưa Tô Niên Niên đi.

Đậu Đậu ba người đi theo phía sau, ra khỏi quán ba, giọng Đường Dư trở nên lạnh lùng: “ Hoàng Đậu Đậu, tại sao các cậu lại đến đây.”

Đậu Đậu chột dạ trả lời: “ À....bọn mình chỉ là ra ngoài ngắm phong cảnh, sau đó tìm một nơi uống vài ly thôi.”

Đường Dư lại cau mày, rõ ràng là không tin lời cô nói, Tô Niên Niên trong lòng đột nhiên giãy giụa, lẩm bẩm nói: “ Uhm.....mình muốn nôn, thùng rác đâu........”

Đường Dư vội dìu cô đến thùng rác bên đường, Tô Niên Niên nôn khan hai tiếng, nôn hết các thứ ra ngoài, nhưng sống chết cũng không để Đường Dư chạm vào cô.

“ Cậu tránh ra....chân dài như thế cậu cho rằng cậu là người khổng lồ tiến công đấy à!” Tô Niên Niên lẩm bẩm nói linh tinh gì đó, đến cuối cùng ôm cột điện bên đường không chịu rời, từng câu từng chữ nói, “ Bạn thân yêu, mình muốn bên cạnh bạn mãi mãi, không bao giờ chia xa.”

Đậu Đậu ba người nhăn trán, lo lắng đứng ở bên đường.

Bọn họ biết Tô Niên Niên một khi đã say thì rất đáng sợ, không ngờ đáng sợ như thế!

Đường Dư không muốn thô bạo, nhưng Tô Niên Niên lại giãy càng lợi hại, sợ không cẩn thận làm tổn thương cô, chỉ có thể ở bên cạnh an ủi cô.

Tô Niên Niên đột nhiên quay người, chớp chớp mắt, “ muốn ôm, muốn hôn.”

Đường Dư hiện rõ động tác cứng đờ, đưa tay ôm Tô Niên Niên vào lòng.

Đậu Đậu vỗ đùi một cái: “ Hỏng rồi, mau ngăn lại, mình còn gửi tin nhắn cho Cố nam thần, nhỡ đâu anh ấy nhìn thấy.......” Giọng nói của cô ngưng lại trong không trung.

Tại vì cô nhìn thấy rõ ràng, Cố Tử Thần đến rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play