Tả Tư Hàn mặt mày méo xệch, mẹ kiếp, hôm nay hắn ta ra cửa không xem lịch sao, tại sao lại bị dây phải con người này chứ!
Cố Tử Thần nhăn mặt, anh hôm nay vốn dĩ đến nhà hàng Dụ An để bàn chuyện kinh doanh, không ngờ ở tầng hai nhìn thấy Tô Niên Niên và Tả Tư Hàn ở phía dưới.
Anh chẳng còn để ý đến chuyện bàn bạc kinh doanh nữa, nói với người hợp tác mấy câu, sau đó lao xuống.
Trong đầu còn nghĩ đến cảnh Tả Tư Hàn động tay động chân với cô, trong lòng cậu đã thấy sôi sục lên.
Nếu không phải cậu kịp thời đến, sự việc sẽ phát triển thành thế nào chứ?
Tô Niên Niên còn đang trong trạng thái mơ hồ đã bị Cố Tử Thần kéo ra bãi đỗ xe, cả đoạn đường trông đến khổ sở, cuối cùng quả thật không chịu nổi nữa, muốn hất tay khỏi Cố Tử Thần, “ Anh làm gì thế, kéo tôi chạy 800m để chơi à?!”
Cố Tử Thần giữ chặt lấy cổ tay cô, lực mạnh khiến mặt Tô Niên Niên nhăn lại, lạnh lùng nói: “ Tô Niên Niên, não cô để ở đâu thế?”
Tô Niên Niên lườm một cái: “ Tôi không có não, không có trí thông minh, nghe không hiểu lời anh nói, tâm trạng anh không tốt thì đi mà tìm người khác, sao phải động đến tôi!”
Nghe xong lời cô nói, Cố Tử Thần càng tức giận, giọng nói lạnh lùng, “ Em cảm thấy hôm nay anh đánh người là vì giúp ai? Anh rảnh thế sao?”
“ Tôi cũng không bảo anh giúp tôi!” Tô Niên Niên cũng tức lên tận đầu rồi, cãi nhau với anh, “ là anh tự động tay, tại sao lại đổ hết lên đầu tôi!”
“ Ha ha.” Cố Tử Thần cười khẩy, “ Tôi hiểu rồi, Tô Niên Niên,cô không phải ngốc, cô là không để tâm!”
Cho nên mới không cần quan tâm cảm nhận của người khác.
Càng nghĩ cậu càng cảm thấy hành động của mình có chút buồn cười, buông tay Tô Niên Niên ra, thần kinh mệt mỏi, day day hai bên thái dương.
Tô Niên Niên mãi không nói gì, định đi, lại cảm thấy không đúng lắm, đành phải đứng đó mà trợn mắt nhìn cậu.
Trợn mắt cả buổi, mắt cô cũng cay xè rồi, mới phát hiện đốt ngón tay của Cố Tử Thần đỏ ửng lên, còn có mấy chỗ xước da.
Uhm........có lẽ là vừa nãy khi đánh Tả Tư Hàn bị thương rồi? da thịt thằng cha đó nhất định rất khó đánh.......
Tô Niên Niên hơi cảm thấy chột dạ.
Trong lòng giống như bị đâm gì đó mà thấy nhói đau.
Cô giữ chặt gấu áo, không dám nhìn biểu cảm của Cố Tử Thần, chỉ lí nhí nói: “ Anh đợi tôi chút, tôi sẽ quay lại ngay.”
Cố Tử Thần không nói gì, nhưng vẫn đứng đó không động.
Ánh sáng của hầm gửi xe yếu ớt, ánh mắt anh nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của Tô Niên Niên, bóng dáng đó rất nhanh biết mất sau những chiếc xe, trong lòng nói không ra cảm giác chua xót.
Chỉ là trước đây, cô sẽ cười mà chạy nhào vào lòng anh, còn bây giờ, cô cách anh càng ngày càng xa.
Đợi nửa tiếng sau, vẫn không thấy Tô Niên Niên, Cố Tử Thần cau mày, đang nghĩ không biết có phải mình bị cho leo cây rồi không thì điện thoại trong túi vang chuông lên.
Anh lấy ra nhìn, là số của Tô Niên Niên, bên trên vẫn là biệt hiệu mà hồi đó cô tự nhập “ Vũ trụ mỹ nam đầu tiên của Niên Niên đại nhân.”
Cậu sững sờ, ấn nút nghe, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Tô Niên Niên: “ Cố Tử Thần......tôi lạc đường rồi.......”
“.........”
Cố Tử Thần mất hai phút, tìm thấy Tô Niên Niên cách anh chưa đến 20 chiếc xe, Tô Niên Niên đang chăm chú nghiên cứu bản đồ trên tường, “ đúng đúng đúng......chính là khu B.......ký hiệu này sao lại nhìn khó hiểu thế chứ, uhm.......”
“ Này.” Anh vỗ vỗ vai Tô Niên Niên, Tô Niên Niên mắt sáng lên, thói quen nhào vào lòng anh, “ Cuối cùng đợi được anh rồi!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT