Hai người vô tội nhìn nhau không nói được gì, cuối cùng vẫn là Cố Tử Thần im lặng bước lên trên dìu Tô Niên Niên dậy.

Tô Niên Niên nhoài vào lòng cậu, còn không quên diễu võ dương oai với Nọa Nọa và Đậu Đậu: “ Hừm! Hai người các ngươi lúc nào cũng muốn hại trẫm, ra ngoài hết đi, trảm, trảm.........”

Đậu Đậu nhe răng cười: “ Tên ngốc này chắc chắn uống nhiều rồi! ha ha ha, Cố nam thần, anh phải quen dần rồi, Niên Niên cái gì cũng tốt, chỉ là không thể uống rượi, lần trước liên hoan tốt nghiệp phổ thông cậu ấy uống nhiều, ôm cổ Đường Dư hát nửa tiếng bài “ Yêu em vẫn là anh” đấy, nói Đường Dư thích những con tằm mà cậu ấy nuôi!”

Con ngươi của Cố Tử Thần nheo lại, ánh mắt Đường Dư cũng có chút ngại ngùng.

“ Sau đó thì thế nào?” Cố Tử Thần hỏi.

Đậu Đậu vô tư trả lời: “ Mất mặt nhất không phải là hát, là bị mọi người qua đường vây quanh, Đường Dư đành phải nói mình là anh trai của cậu ấy, sau đó ánh mắt người khác nhìn hai người càng kỳ lạ hơn! Ha ha ha!”

Bầu không khí càng lúc càng khác thường, Nọa Nọa huých vào tay Đậu Đậu một cái, biểu thị cô đừng nói nữa.

Đậu Đậu lập tức câm như hến, dè dặt quan sát ba người, “ uhm......ba người không phải là mối tình tay ba đấy chứ? Oh my god!”

Nọa Nọa quả thật bị Đậu Đậu chọc cho tức phụt máu, thật là càng khuôn muốn nói lại cứ nhắc đến!

Cố Tử Thần bình tĩnh trả lời: “ Đâu có, hai chúng tôi rất yêu thương nhau.” Liên quan gì đến Đường Dư chứ.

Nọa Nọa và Đậu Đậu ngơ ngác, vội vàng nói: “ Không xong rồi, bị câu nói chúng tôi rất yêu thương nhau của anh làm bọn em bị tổn thương rồi, Đường Dư oppa, mau đến hát cùng bọn tớ đi! Hu hu hu cậu là đại minh tinh, đừng chê ghét bọn tớ nhé!”

Hai người kéo Đường Dư vào phòng, còn không ngừng nháy mắt với cậu.

Đường Dư không biết là hai người bạn đang thay mình giải vây, có lẽ trong cao trung Thần Giang ngoài Tô Niên Niên ra, đều biết cậu thích Tô Niên Niên.

Cậu nhìn về phía Tô Niên Niên, hít một hơi thật sâu, để bóng dáng của cô tan đi trong đầu mình.

Cố Tử Thần ôm ngang Tô Niên Niên lên, đặt vào trong xe.

Thắt dây an toàn được một nửa cho Tô Niên Niên, động tác của cậu dần dần dừng lại.

Mượn ánh đèn yếu ớt trên nóc xe, cậu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Niên Niên, ngón tay vuốt trên sống mũi của cô, khẽ nói: “ Em đúng là đồ con lợn, thật khiến người ta phải bận tâm, chỉ có điều, em thích Đường Dư phải không? Thích anh có nhiều hơn thích cậu ta không?”

Sau khi hỏi xong cậu mới cảm thấy vấn đề này thật ngốc, tự cười chế giễu mình.

Cậu ngồi ở ghế lái xe, khởi động xe, đập vào mắt là một chiếc xe cảnh sát, còn có một chiếc xe bảy chỗ có bốn người đàn ông mặc vest đen, có lẽ là vệ sĩ mà Sở Tố Tâm mời đến.

Tất cả bình thường, chỉ là khi cậu rẽ, một chiếc Suv dừng ở trước xe cậu, hai chiếc xe suýt nữa chạm phải nhau!

Cố Tử Thần đạp chân phanh, cảnh sát và xung quanh đều bị dọa cho giật nảy, định xuống xe xem có tình hình gì.

Trong xe Suv có một người đàn ông trung niên bước xuống, ông ta bước lên gõ gõ cửa kính xe của Cố Tử Thần, Cố Tử Thần kéo cửa kính xuống, khuôn mặt người đàn ông lạnh lùng nói: “ Thiếu gia, lão giao mời cậu về nhà một chuyến.”

Cố Tử Thần nheo mày, ở đâu còn có tiếng “ mời” chứ?

Cố Tử Thần: “ Tôi đưa cô ấy về trước.” Ai biết ông ta lại lắc đầu, “ Lão gia dặn dò rồi, bảo cậu đưa cả tiểu thư Tô cùng về, hoặc là........chúng tôi đưa cô ấy về nhà.”

Cố Tử Thần cau mày càng sâu hơn, im lặng nhìn người đàn ông đó 2s, từ từ nói: “ Được, tôi bây giờ sẽ về.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play