Hồi lâu, Tô Niên Niên mới tỉnh ngộ: “ Tôi hiểu rồi, bạn là muốn tặng tôi bóng bay đúng không?”

Trên người gấu Pooh còn in mã QR của khu vui chơi, còn có mấy chữ “ tặng miễn phí bóng bay”.

Tô Niên Niên từ bàn tay béo húp của chú gấu cầm lấy quả bóng bay, cười tít mắt nói: “ Cảm ơn bạn nhé.”

Chú gấu Pooh đó như bị va phải, đứng sững ở đó.

Cố Tử Thần cau màu, nhìn bộ dạng Tô Niên Niên hình như không hiểu.

Có điều như thế cũng tốt.

Tay cậu không do dự giơ lên ôm lấy eo Tô Niên Niên, kéo cô từ bên cạnh gấu Pooh mà đi.

Gấu Pood đứng nghệt ra ở đó, bên trong là một thiếu niên ướt đẫm mồ hôi.

Khóe miệng cậu nở ra nụ cười đau khổ, bàn tay bất lực, buông ra toàn bộ bóng bay bay lên trời xanh.

Giống như dũng khí và tình yêu đáng cười của cậu vậy.

--- ---

Đi một vòng, Tô Niên Niên cuối cùng vẫn chọn trò chơi đơn giản nhất --- bánh xe quay tròn.

Hai người ngồi lên bánh xe quay tròn, bánh xe dần dần đưa người lên cao, cảnh sắc phía dưới đều thu vào trong tầm mắt, giống như những con kiến nhỏ.

Tô Niên Niên vốn dĩ muốn nhoài người trên cửa sổ ngắm phong cảnh, kết quả chưaa được mấy giây, sắc mặt đã trắng bệch, sợ hãi vuốt vuốt ngực.

Cố Tử Thần nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng cô, cau mày lại.

Tô Niên Niên vì để bản thân dễ chịu một chút, chuyển chủ đề nói: “ Không biết anh đã từng nghe thấy, nếu như đôi tình nhân nào hôn nhau ở điểm cao nhất của bánh xe quay tròn sẽ mãi mãi ở bên nhau.”

Cố Tử Thần trở lại bản sắc kiêu ngạo, lạnh lùng nói: “ Phong kiến mê tín, đều là hoang đường.”

Tô Niên Niên: “.........”

Trong lòng cô thầm gào thét, Cố Tử Thần, anh có thể có chút tế bào lãng mạn không? Con trai khoa học tự nhiên quả thật quá là đáng ghét!

Chỉ là khi bánh xe quay tròn lên đến điểm cao nhất, Cố Tử Thần che mắt cô lại, hôn lên môi cô một nụ hôn nhẹ.

Xong rồi xong rồi!


Tô Niên Niên chỉ cảm thấy đầu mình như có quạ kêu, khuôn mặt ửng đỏ.

Cô lí luận với Cố Tử Thần: “ Không phải anh bảo là hoang đường sao! tại sao còn muốn bắt chước theo thế.”

Cố Tử Thần trầm mặt, nói: “ Tô Niên Niên, môn chính trị của em học đi đâu rồi, không biết thực hành là tiêu chuẩn duy nhất của kiểm nghiệm chân lí à, có phải hoang đường hay không, thử là biết chứ sao?”

Tô Niên Niên: “..........”

Bánh xe quay tròn bắt đầu xuống thấo, Tô Niên Niên cảm thấy trái tim thiếu nữ như đang phập phồng thiêu đốt, thình thịch nhảy nhót không ngừng.

Cô trước nay chưa từng tin những điều này, nhưng ở phút giây này, tin hơn bao giờ hết.

Hai người lại chơi một vòng nữa, rồi cũng đến thời gian ăn cơm mà Cố Tử Thần đã lên kế hoạch, hai người đi ra khỏi khu vui chơi, chuẩn bị đến nhà hàng đã đặt trước.

Nơi dừng xe có một nam một nư, đang cãi nhau kịch liệt, Tô Niên Niên liếc mắt nhìn, sắc mặt thay đổi.

Người lí lẽ hùng hồn hiên ngang cãi nhau đó lại là nữ hán tử Hoàng Đậu Đậu!

Còn đối diện với cô là thiếu niên mặt mũi sa sầm nghiến răng nghiến lợi hận không thể xông lên ngay lập tức lại rất quen, Tô Niên Niên cố nhớ lại, hình như đó là nam sinh ăn trộm bị bọn họ bắt ở sân trượt ba tanh.

“ Anh là cái đồ ghê gớm, còn không thừa nhận mình là kẻ trộm, anh xem xem trong tay mình cầm cái gì! Yên xe mà anh cũng trộm được! Cô thật sự quá đáng sợ!” Đậu Đậu hùng hồn nói, chưa đến một lúc đã thu hút bao người vây quanh.

Tô Niên Niên che mặt, giả vờ không quen biết Đậu Đậu. “ Chúng ta đi thôi, lực chiến đấu của Đậu Đậu quả thật quá dũng mãnh, hoàn toàn không cần chúng ta giúp.”

Chỉ là Cố Tử Thần dừng bước chân, đưa tay chỉ chỉ, Tô Niên Niên ngay sau đó mắt như hoa đi.

Trời ơi! Yên xe trong tay nam sinh đó là của bọn họ mà!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play