Tô Niên Niên liếc nhìn Cố Tử Thần, phát hiện sắc mặt cậu như thường, nhưng cô nhìn không thấu tâm tư của Cố Tử Thần, cũng không biết cậu có giận hay không.
“ Cố Tử Thần, em thật sự không có gì với anh ta, anh ta vừa nãy cố tình nói như thế.”
Cố Tử Thần “ uhm” một tiếng, nhìn vào trong mắt Tô Niên Niên, có thứ gì đó mà cô nhìn không hiểu.
Là áy náy, là thương xót, cũng càng ngày càng thấy không thân.
Cậu can tâm mãi mãi không muốn biết bí mật đó, nhưng thời gian không có cách nào quay ngược lại, việc đã xảy ra, dù cho thế nào cũng không thay đổi được.
(/)
Từ phía xa, Diệp Tư Vân mặc trên người bộ quần áo của Chanel, đứng bên cạnh Cố Ngôn Chuẩn, ánh mắt luôn quan sát Cố Tử Thần hai người.
Bà ta hừm một tiếng, “ Con gái nhà họ Tô đúng là muốn cám dỗ Tử Thần, cũng không nhìn lại xem thân phận mình là gì. Còn cả Tử Thần, không sợ ở cùng cô ta sẽ hạ thấp thân phận sao.”
Cố Ngôn Chuẩn ngữ khí không vui: “ Đó là việc của bọn trẻ, em cần gì phải tham gia vào.”
Diệp Tư Vân hết sức không vui: “ em là vì nhà họ Cố mà nghĩ, từ khi gả vào nhà họ Cố đến giờ, những việc này đều là việc em phải bận tâm, anh không để ý thể diện nhà họ Cố, nhưng em để ý! Hai đứa nó nếu như ở bên nhau sẽ thành ra thế nào chứ? Anh muốn bố tức chết à, hay là muốn tất cả người ở Dụ Thành đều cười cái nhà này?”
Cố Ngôn Chuẩn hít mấy hơi thật sâu, nói: “ A Vân, em biết không, nếu như chúng ta năm đó có con, có lẽ chúng ta đã định hôn ước với nhà họ Tô rồi.”
Việc năm đó, cho đến bây giờ rất ít người biết được.
Hai năm khi nhà họ Tô kinh doanh phát đạt nhất, quan hệ rất thân thiết với nhà họ Cố.
Đặc biệt là Cố Ngôn Chuẩn và Tô Dĩ An, giống như vừa quen đã thân, hai người hồi đó thậm chí còn kết nghĩa thành huynh đệ, việc này đến lão Cố cũng không biết.
Diệp Tư Vân nghiến răng, không chỉ vì thế mà không có thiện cảm với Tô Niên Niên, ngược lại cảm thấy Cố Ngôn Chuẩn đang trách tội bà ta không thể sinh con.
Năm đó nếu như không phải vì bà ta không thể sinh con, Cố Ngôn Chuẩn sao lại bị mẹ của Cố Tử Thần cám dỗ chứ! Lại làm sao có con riêng nghiệt chủng Cố Tử Thần này!
Bà ta hít thở thật sâu, cố giữ biểu cảm hoàn hảo, tươi cười chào khách, đứng bên cạnh Cố Ngôn Chuẩn như đôi vợ chồng hạnh phúc, trong lòng quả thật thất vọng đối với Cố Ngôn Chuẩn đến cực điểm.
Đến cả Tô Niên Niên, cũng cực kỳ ghét.
--- ---
Cố Tử Thần ngồi cùng cô một lúc, lại đi bận việc.
Tô Niên Niên ngồi trong góc, nhìn Cố Tử Thần bận rộn trong đám đông, chào hỏi xã giao với mọi người, ánh mắt lanh lợi giống như phát quang vậy.
Trần Nguyên đến bên cạnh cô, cau mày lại: “ Em và Cố Lí rốt cuộc có chuyện gì thế?”
Tô Niên Niên chẳng biết làm sao, nói: “ Em cũng chẳng quen gì anh ta, lần trước ở lễ mừng thọ ông nội Cố là lần đầu tiên gặp anh ta, không biết tại sao lại cứ châm chọc vào em.”
Hai anh em phân tích một lúc, cuối cùng đưa ra kết luận: Cố Lí và Cố Tử Thần là anh em, vì tranh giành tài sản đả kích ngấm ngầm mà không từ thủ đoạn, sau khi chém gió một hồi, nghĩ đến cuối cùng hai người đều không nhịn được cười.
Không ngờ lời hôm nay nói lại thành thật, lúc đó bọn họ cũng cười không nổi nữa.
Tô Niên Niên thầm oán trách trong lòng, sớm biết thế này tại sao cô phải mong đợi đến đây chứ! Đúng là ngớ ngẩn!