Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

-Các vị sư đệ, sư muội, xin lỗi!

Ầm ầm!

Thời điểm Liễu Ngân nói câu này có một ít đệ tử hình như chịu không nổi đả kích mà khụy xuống.

Bọn họ hôm nay nhất định là gặp quỷ.

Hiện tại là có chuyện gì xảy ra? Đại sư huynh đang làm gì?

Các đệ tử cùng tranh giành vị trí tông chủ với Liễu Ngân khiếp cũng sợ vô cùng, không thể tin một màn trước mắt.

Nhân tộc này rốt cuộc là ai mà ngay cả Liễu Ngân cũng có thể hàng phục.

-Khụ khụ. Đại sư huynh của các ngươi đã tu tâm dưỡng tính, từ nay về sau, một lòng đối phó với Cổ Tộc, các vị sư đệ sư, muội đã từng bị bắt nạt, giờ không cần để chuyện đó trong lòng.

Chúng đệ tử nhìn Lâm Phàm sau đó nhìn sang Đại sư huynh, miễn cưỡng tin chuyện này.

Không tin thì có thể làm gì khác.

Phương Vĩ Phong đã sớm trốn, một khắc kia khi Đại sư huynh quỳ xuống nhận sai thì hắn như gặp ma, chạy như bay.

Lâm Phàm rất hài lòng với kết quả hôm nay, đem Liễu Ngân dạy dỗ là lựa chọn không tồi.

Thực lực của hắn không tệ, tư chất không kém, giết đi thì có chút đáng tiếc.

Bây giờ Cổ Thánh Giới đang thiếu nhân tài, sao có thể giết hắn đây.

Đối với Lâm Phàm mà nói, đây là thời điểm nên ly khai Vân Tông.

Mục tiêu của hắn không phải cứ tiếp tục ở lại Vân Tông, bây giờ Tàng Thư Các của Vân Tông hắn cũng đã đi qua, đã đến lúc, đi tìm Cổ Tộc.

Chỉ có đi ra ngoài mới có thể nhanh chóng tăng thực lực, sự tồn tại của Cổ Tộc bát đại Chí Cao giống như những ngọn núi lớn, đè lên khiến người ta không thể thở nổi.

-Vân Tông tông chủ, ta biết ngươi đã đến, xin mời ra mặt.

-Thật không hổ là thiên kiêu của Nhân tộc, quả không giống người thường.

Tông chủ hiện ra từ hư không.

Hắn đối với tên Nhân tộc này, ngày càng cảm thấy hứng thú.

-Tông chủ!

Các đệ tử nhìn thấy người tới đều cung kính mà chào.

Bọn họ đến bây giờ mới hiểu được, nguyên lai tông chủ đã sớm đến rồi, chỉ là vẫn ẩn trong hư không để quan sát mà thôi.

Tông chủ hướng về các đệ tử gật nhẹ đầu, sau đó nhìn về phía Lâm Phàm:

-Nói chuyện với ta một lát nhé.

-Được.

Nhìn Lâm Phàm cùng tông chủ rời đi, các đệ tử chỉ biết nhìn nhau, sau đó lại nhìn Đại sư huynh một chút.

Trong một khoảng thời gian ngắn, không thể tiêu thụ nổi.

.......................

Bên trong cung điện truyền đến tiếng từ chối.

-Chuyện này không được đâu, Tông chủ, một mình ta đã quen rồi, hơn nữa, tại hạ giới ta là Tông chủ Thánh Ma Tông, đi đến Cổ Thánh Giới là vì muốn gặp lại Thánh Ma Tông, nên ý tốt của ngài, ta không thể nhận được, chỉ có thể nói tiếng xin lỗi.

Lâm Phàm không nghĩ tới Vân Tông Tông mời hắn làm tông chủ đời tiếp theo.

Đùa không có vui rồi.

Tuy tiểu gia đây rất trâu bò, cũng vô cùng đẹp trai nhưng chỉ cần ai tinh mắt đều có thể thấy được, Vân Tông hiện giờ rất loạn nha.

Đánh ngã một tên Liễu Ngân thì vẫn cón có mấy tên gia hỏa nữa.

Bây giờ hắn chỉ có một ý nghĩ là tăng cao thực lực, đánh ngã Cổ Tộc Chí Cao, còn những thứ khác không quan tâm.

Vân Tông tông chủ không nghĩ Lâm Phàm cự tuyệt quyết đoán như vậy, trong lúc nhất thời, không biết nên nói gì.

-Vân Tông tông chủ, ngài đối với Vân Tông, nắm rõ như lòng bàn tay, dưới sự hướng dẫn của ngài thì Vân Tông mới có thể càng thêm cường thịnh, mà ta một mình một chỗ quen rồi, lần này ta muốn nói lời từ biệt, ta phải rời đi.

-Ngươi không muốn suy nghĩ thêm sao?

Vân Tông tông chủ không cam lòng, hỏi lần nữa.

-Không suy nghĩ nữa, Liễu Ngân hiện tại đã tu tâm dưỡng tính, một lòng vì các sinh linh chủng tộc của Đại Thiên thế giới, nếu như muốn chọn tông chủ thì hắn chính là nhân tuyển tốt nhất.

Liễu Ngân là do chính hắn dạy dỗ, vị trí tông chủ này bất kể là cho mình hay cho Liễu Ngân thì cuối cùng cũng là của hắn.

Vân Tông tông chủ thấy Lâm Phàm đã quyết, cuối cùng chỉ thở dài một tiếng, đúng là miếu nhà hắn còn hơi nhỏ.

-Vân Tông tông chủ, tu vi của Cổ Tộc Chí Cao đến cùng là cao bao nhiêu, có phải là Thần Thiên Vị Vĩnh Hằng Thần Vị kỳ tầng thứ mười?

Lâm Phàm không xem qua Cổ Tộc Chí Cao, nên hắn muốn biết tu vi bọn họ đến cùng là bao nhiêu.

-Đúng vậy, không thua kém tầng mười.

Vân Tông tông chủ nói, trên mặt lộ vẻ kiêng dè.

Sự tồn tại của Cổ Tộc Chí Cao đối với sinh linh chủng tộc mà nói, là một tòa thành không thể vượt qua.

Cho dù toàn Vân Tông xuất kích, chỉ sợ trong mắt bọn họ cũng giống như giun dế, tùy tiện là có thể trấn áp.

-Không thua kém tầng mười?

Sắc mặt Lâm Phàm thay đổi, có chút bất ngờ, bất quá như vậy cũng được, mặc kệ Cổ Tộc Chí Cao mạnh bao nhiêu, cũng sẽ có một ngày hắn đạp bọn họ dưới chân.

-Cổ Thánh Giới chia làm tám khu vực lớn, mà khu vực này bị Cổ Tộc Chí Cao không chế.

Vân Tông tông chủ nói.

-Vạn năm trước khu vực này có phải gọi là Tuyên Cổ?

Lâm Phàm hỏi.

-Đúng, bất quá năm đại cường giả Nhân tộc liên thủ đem Tuyên Cổ dẫn ra Cổ Thánh Giới, sau đó không biết tung tích, nhờ vậy, chúng ta mới có thời gian, còn bảy khu vực khác, các chủng tộc khác của Đại Thiên còn gian nguy hơn, bị Cổ Tộc Chí Cao khống chế, loại thống khổ đó, rất ít người có thể chịu được.

Lời của Vân Tông tông chủ làm Lâm Phàm thở dài một tiếng, xem ra khối khu vực này vẫn tương đối tốt.

Bất quá Lâm Phàm đến Huyền Hoàng Giới gặp phải hai cái thần thức kia.

Nam Vô Thánh Đế cùng Nữ Đế, không biết họ đang ở nơi nào?

Sau đó hai người tam sự quên thời gian.

-Lâm Phàm, ngươi có tâm sự gì sao?

Vân Tông tông chủ thấy Lâm Phàm muốn nói lại thôi, rõ ràng là có chuyện, nên hắn cũng mở miệng hỏi thử.

Lâm Phàm hiện tại cũng biết những mối nguy hiểm trong Cổ Thánh Giới, muốn tăng thực lực hơn nữa.

-Chuyện này, tông chủ, ta quả thực có một nỗi niềm khó nói.

Lâm Phàm mở miệng nói.

-Không sao, chỉ cần ta có thể làm được, thì sẽ cố gắng.

Vân Tông tông chủ nói, hắn rất coi trọng Lâm Phàm, bởi vì đây là thiên kiêu Nhân tộc, là hi vọng của các chủng tộc của Đại Thiên.

Coi như là hi sinh tính mạng của mình thì cũng không hối tiếc.

-Đánh ta!

Lâm Phàm thốt lên.

Vân ông tông chủ sững sờ, tưởng mình nghe lầm:

-A? Cái gì? Để ta đánh ngươi?

Lâm Phàm xác định, gật đầu quả quyết:

-Đúng thế.

Cường độ thân thể của hắn bây giờ đã là Thần Thiên Vị cảnh giới Bất Tử tầng thứ tư, nếu muốn tăng lên nữa thì ngoại trừ “Thiên Địa Dung Lô” ra, chỉ còn có một cách duy nhất chính là ăn hành của cường giả.

Chẳng qua, nếu để Lâm Phàm lựa chọn thì hắn sẽ chọn vế sau.

Dù sao đây là cách thoải mái nhất.

-Thể chất của ta đặc thù, đồng thời còn tu luyện một môn pháp luyện thể, bất quá pháp môn này cần ngoại lực đanh vào, nếu như Vân Tông tông chủ đồng ý giúp đỡ, ta sẽ vô cùng cảm kích.

Lâm Phàm dùng hệ thống tra xét qua Vân Tông tông chủ biết người này rất tốt.

-Cư nhiên là có loại thể chất này?

Vân Tông tông chủ có chút kinh ngạc, điều này chưa từng nghe thấy qua.

-Tốt, ngươi nói xem, ta phải làm sao, ngươi càng mạnh mẽ thì Đại Thiên thế giới càng có hi vọng.

Vân Tông tông chủ không nghĩ nhiều mà đồng ý.

Lâm Phàm thấy hắn đồng ý, mừng rỡ vô cùng.

Thật muốn ăn mừng a.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play