Thiên Võ Thánh Nhân xuất hiện trong hư không, ánh mắt của vô số người nhìn về phía hư không, tất cả mọi người đều không biết Thiên Võ Thánh Nhân này sẽ xử trí người của Thiên Đài như thế nào.
- Đám vãn bối xin ra mắt Thiên Võ Thánh Nhân.
Giờ phút này, người của rất nhiều thế lực đều đứng dậy, ttas cả bọn họ đều khom người đối với Thiên Võ Thánh Nhân, cực kỳ tôn trọng. Trước kia, Thánh Nhân chính là tồn tại trong truyền thuyết, nhưng hôm nay, Thánh Nhân lại xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
- Đó là cường giả Thánh cảnh sao, nghe nói, chênh lệch giữa Đế cảnh cùng Thánh Nhân là không thể vượt qua, một vị Thánh Nhân có thể dễ dàng giết chết vô số cường giả Đế cảnh.
Có người thấp giọng nói, ánh mắt hắn nhìn lên tồn tại Thánh cảnh kia. Trước khi Thiên Võ hoàng triều cùng Già Nam thánh triều xuất hiện, bọn họ chỉ nghe nói qua sau lưng Lâm Phong có cổ Thánh chống đỡ. Nhưng hiện tại, bọn họ chính mắt nhìn thấy Thánh Nhân xuất hiện. Mà vừa rồi, người của Thiên Đài lại giết chết đệ tử của Thánh Nhân. Lang Yên nhìn chằm chằm Thiên Võ Thánh Nhân trong hư không. Nếu nói hắn không khẩn trương thì tuyệt đối là giả, đây chính là cường giả cổ Thánh. Nhưng mà, hắn vẫn nguyện ý tin tưởng Lâm Phong, vị sư thúc từng sáng tạo ra vô số huy hoàng kia nhất định có biện pháp ứng phó . Lâm Phong cũng ngẩng đầu, nhìn về phía đối phương, thần sắc hắn vô cùng bình tĩnh, nhưng cũng có vài phần ngoài ý muốn, Thiên Võ Thánh Nhân này dĩ nhiên lại là Thánh Vương tiểu thành, một tồn tại như vậy không ngờ lại đến Thánh Thành Trung Châu này khai sáng ra một cái hoàng triều, thực khiến cho người khác khó hiểu. Chẳng qua cho dù người này là Thánh Vương tiểu thành cũng không đủ để khiến trong lòng Lâm Phong sinh ra gợn sóng.
- Lâm huynh biến mất nhiều năm, không nghĩ tới khi noi đầu tiên ngươi xuất hiện lại là tại Thánh Thành Trung Châu này, hơn nữa lại có hứng thú với thịnh điển lần này.
Sau khi Thiên Võ Thánh Nhân nhìn thấy Lâm Phong, lúc mọi người nghĩ đến hắn sẽ tức giận thì lại thấy hắn nở nụ cười đạm mạc, bình tĩnh hướng về phía Lâm Phong mở miệng nói. nhưng mà một đạo thanh âm này mang đến rung động không hề nhỏ hơn so với việc đối phương trực tiếp tru sát Lâm Phong. Thiên Võ Thánh Nhân, hắn xưng hô với Lâm huynh mà không phải gọi thẳng kỳ danh. Huynh, ý là huynh đệ, nhưng mà khi đối phương khách sáo ngươi rất nhiều thì cũng xưng ngươi là huynh, giống như Lâm huynh, một chữ đơn giản này có thể chứng minh được Thiên Võ Thánh Nhân coi Lâm Phong là tồn tại ngang hàng, nếu không sẽ không gọi Lâm Phong là Lâm huynh. Tồn tại ngang hàng với Thánh Nhân là tồn tại gì? Tâm thần rất nhiều người chợt nhảy lên, Lâm Phong biến mất vài chục năm, chẳng lẽ hắn cũng bước vào Thánh cảnh sao? Chuyện này không khỏi có chút quá mức rung động, không thể tin được.
- Ta là người của Thánh Thành Trung Châu, đệ tử Thiên Đài, tất nhiên có khả năng tùy thời trở về, một khi Thiên Võ hoàng các ngươi triều tổ chức thịnh điển thì phải tổ chức thật tốt, nếu muốn chèn ép người khác thì ta không ngại trực tiếp khiến Thiên Võ hoàng triều biến mất đâu.
Lâm Phong bình tĩnh nói, khiến cho trong lòng đám người lại run rẩy, quả là cuồng, hắn không ngại trực tiếp khiến Thiên Võ hoàng triều biến mất? Thiên Võ hoàng triều quật khởi tại Thánh Thành Trung Châu, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, ngoại trừ Già Nam thánh triều thì không có thế lực nào khác có thể cùng bọn họ tranh phong. Mặc dù Thiên Võ hoàng triều cường thịnh làm cho tứ đại học viện xuống dốc, thậm chí xuất hiện việc rất nhiều đệ tử phản nghịch, nhưng đây đều là do bọn họ nguyện ý, Thiên Võ hoàng triều vẫn chưa trực tiếp chèn ép, bởi vậy Lâm Phong cũng không muốn so đo cùng đối phương, nếu các thế lực tại Thánh Thành Trung Châu có thể cạnh tranh cùng nhau lớn mạnh thì đó là chuyện tết khó có được, nhưng mà Nhược Thiên Võ Hoàng triều lại muốn lấy thế áp người, hắn cũng không ngại cành cường thế hơn so với đối phương, giống như hắn làm vừa rồi vậy.
- Một khi đã như vậy, ta tôn trọng ý của Lâm huynh.
Thịnh điển ngày hôm nay không cần trọng tài, tùy ý cường giả các cảnh giới tự mình tranh phong, chúng ta sẽ không nhúng tay, như thế nào? Thiên Võ Thánh Nhân cũng không tức giận, bình tĩnh nói với Lâm Phong.
- Có thể.
Lâm Phong khẽ gật đầu, trong lòng hắn cũng cười lạnh, hắn tu hành Thiên Đạo Mệnh Thuật, giống như đang chưởng khống một loại lực lượng hư ảo, mặc dù Thiên Võ Thánh Nhân phi thường khách khí, nhưng mà, hắn lại có thể cảm giác được đối phương là một kẻ khẩu phật tâm xà, ấn giấu sát khí, đây là một loại trực giác, giống như một loại năng lực tiên tri, cực kỳ huyền diệu, Thiên Võ Thánh Nhân không có lộ ra nửa điểm ý xấu đối với Lâm Phong, nhưng mà, Lâm Phong đã có loại trực giác này. Hôm nay, thậm chí Lâm Phong tin tưởng rằng, cái gọi là lời tiên đoán cũng có khả năng là thật sự tồn tại .
- Đều lui ra.
Thiên Võ Thánh Nhân phất tay, trong khoảnh khắc, toàn bộ người của Thiên Võ hoàng triều đều lui về phía sau, mà Lâm Phong cũng khẽ gật đầu, người của hắn cũng đều rút về phía sau hắn, ngay lập tức diễn võ trường mênh mông chỉ còn lại Lang Yên.
- Lang Yên, lần này ngươi tru sát phản đồ Thiên Đài, đoạt được đệ nhất thượng vị Hoàng, vì Thiên Đài lập nên công huân, ta ban thưởng ngươi một kiện phòng ngự Thánh Vương Binh, tồn tại cấp bạc Đế cảnh không thể giết ngươi, nhưng mà, trừ phi thời khắc sinh tử nếu không ngươi không được mượn ngoại lực từ Thánh Vương Binh, đợi đến một ngày thực lực của ngươi trở lên cường đại, ta lại ban thưởng cho ngươi những bảo vật khác.
Lâm Phong bình tĩnh nói, hắn lập tức phất tay, nhất thời một kiện Thánh Vương giáp y tỏa ra quang mang chói mắt bay đến trước người Lang Yên, thánh uy tràn ngập mà ra, dường như chiếu sáng toàn bộ phiến hư không này.
- Thánh Vương Binh.
Tâm thần đám người xung quanh đều hung hăng chấn động, chỉ có cường giả Thánh cảnh mới có thể có cơ hội tìm được Thánh Vương khí, Lâm Phong này lại tiện tay ban cho Lang Yên... Lang Yên cũng ngây ngẩn cả người, Thánh Vương Binh? Hắn căn bản nghĩ cũng không dám nghĩ, sư thúc lại trực tiếp ban cho hắn?
- Thất thần làm gì, còn không nhận lấy.
Mộc Trần cười nói, khiến cho thần sắc Lang Yên run lên, lập tức thu hồi Thánh Vương Binh, nói:
- Đa tạ sư thúc.
- Nhược Tà sư huynh bên ngoài lịch lãm, phi thường bận rộn, đều không có thời gian dạy dỗ ngươi, ngươi về trước, đợi thời điểm thuận tiện, ta sẽ truyền thụ công pháp cho ngươi.
Lâm Phong lại mở miệng nói, khiến cho tâm tình Lang Yên vô cùng kích động, sư thúc tùy ý đã ném một kiện Thánh Vương Binh cho hắn, công pháp sư thúc truyền thụ sẽ kém sao. Trong hàng đệ tử của Thiên Võ hoàng triều, có mấy người cũng từng là đệ tử Thiên Đài. Giờ phút này nhìn thấy một màn kia sắc mặt bọn họ cứng ngắc, trong lòng bọn họ nhấc lên sóng to gió lớn, bọn họ cảm giác được dường như chính mình đã bỏ lỡ cái gì.
- Chỉ cần đệ tử vẫn còn ở lại Thiên Đài ta, vô luận thiên phú như thế nào, thực lực như thế nào, ta đều sẽ có ban thưởng.
Lâm Phong bình tĩnh nói, khiến cho trong lòng vô số người của Thiên Đài vui vẻ, nắm chặt thủ chưởng, bọn họ càng thêm kiên định quyết định ngày xưa của bản thân, thủ vững Thiên Đài không có rời đi. Hôm nay Lâm Phong trở về, cuối cùng Thiên Đài cũng thay đổi, Lâm Phong không giống người thường, hắn có thể đối thoại ngang hàng cùng Thánh Nhân, thậm chí tuyên bố diệt Thiên Võ hoàng triều. Hôm nay một kiện Thánh Vương Binh đối với Lâm Phong mà nói không tính là cái gì, nhưng mà hắn hy vọng Thiên Đài cường thịnh, đệ tử có thể có lòng trung thành càng mạnh, hắn từng là một trong mười một đệ tử thân truyền yêu nghiệt của Thiên Đài, chỉ cần một ngày hắn không chết, tất nhiên hắn hy vọng Thiên Đài phát triển thật tốt. Lần này Thánh Thành Trung Châu náo động hắn cũng thật không ngờ lại lan đến Thiên Đài, hiện tại hắn chính là muốn cho tất cả mọi người chứng kiến người trung thành với Thiên Đài, hắn sẽ chân thành báo đáp, trợ giúp bọn họ quật khởi trong thế giới võ đạo này.
- Lâm Phong ca ca, ta cũng là người của Thiên Đài, ngươi sẽ tặng ta cái gì?
Linh nhi nhìn Lâm Phong, đôi mắt linh động không ngừng lóe ra.
- Sau khi trở về sẽ để ngươi chọn.
Lâm Phong cười nói.
- Được.
Linh nhi tươi cười, trừng mắt nhìn.
- Được rồi, tiếp theo, đến cường giả Đế cảnh tỷ thí .
Lúc này chỉ nghe thấy Thiên Võ Thánh Nhân nhàn nhạt nói, nhất thời, cường giả Đại Đế cảnh cường giả đều đi lên diễn võ trường, mà phía dưới khán đài của Thiên Đài, chỉ thấy một đạo thân ảnh trẻ tuổi xuất hiện, hắn ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, thần sắc hắn lộ ra một ý cười thuần phác.
- Sư tôn.
Nụ cười của Diệp Thần vẫn thuần khiết như vậy, hắn rất cao hứng, rốt cục hắn cũng gặp lại được sư tôn.
- Tiểu thần, hảo hảo cố gắng, nhưng không nên cưỡng cầu, chú ý an toàn.
Lâm Phong mỉm cười nói, lập tức hắn duỗi tay vung lên, trong khoảnh khắc một cỗ lực lượng bao phủ Diệp Thần, nói:
- Hãy đi đi.
- Ta nhất định cố gắng.
Diệp Thần gật đầu thật mạnh, giờ phút này hắn cũng không có cảm giác như trút được gánh nặng mà ngược lại hắn càng cảm giác được áp lực cường đại đặt trên người mình, sư tôn của hắn trở về, nếu ngay cả vài vị trí đứng đầu hắn cũng không thể đoạt đến vậy chẳng phải khiến sư tôn mất mặt. Trong lòng hắn âm thầm thề, nhất định phải cố gắng đạt được vị trí cao nhất.
- Tiểu Thần gia hoả này, chỉ sợ sẽ bởi vì ngươi xuất hiện mà tạo nên chấp nhất với bài danh cao thấp.
Trong ánh mắt Mộc Trần hiện lên quang mang cơ trí, nói với Lâm Phong.
- Thuận theo bản tâm hắn vậy.
Lâm Phong bình tĩnh nói. Mà lúc này, tại Cửu Tiêu thiên đình, bên trong Hỏa Diễm Thần Điện có một vị mỹ phụ đứng trước một bãi đá, phía trước thân thể của nàng có vài vị cường giả đứng đó, tất cả bọn họ đều là tồn tại cấp bậc Thánh cảnh. Hôm nay Cửu Tiêu rung chuyển, các thế lực đều triệu hồi cường giả từ mọi trở về. Thần Điện có nội tình vô số năm, trong đó sinh ra không biết bao nhiêu cường giả. Mặc dù Thánh Nhân ngày thường khó có thể gặp thì số lượng cũng tuyệt đối không ít, chỉ là trong ngày thường người khác không thể nhìn thấy bọn họ mà thôi.
- Ta nhận được tin tức, Lâm Phong xuất hiện trong Thánh Thành Trung Châu ở hạ giới Thanh Tiêu đại lục, người này vô cùng giả dối, lại có Vận Mệnh Thần Điện đứng sau lưng, nhưng mà, nhất định hắn cũng không muốn chết.
Bởi vậy, ta đã cho người đến theo dõi địa phương hắn có thể xuất hiện. Cuối cùng hôm nay hắn cũng xuất hiện, lần này, ta quyết không thể để hắn đào thoát. Mỹ phụ bình tĩnh nói, đám người cũng hiểu được vì sao mỹ phụ lại đặt nhiều tâm tư trên người Lâm Phong như vậy, bởi vì Khung Dục đang ở trong tay Lâm Phong.
- Hơn nữa, thực lực của bản thân Lâm Phong cũng không kém, có thể nói rất mạnh, sợ rằng chỉ có Thánh Vương đỉnh phong mới có thể chiến thắng hắn, hơn nữa, cũng không nhất định có thể tru sát hắn, các ngươi đều là tinh anh của bộ tộc Khung thị ta, điểm này không cần ta nói chính các ngươi cũng hiểu được.
Lần này, ai sẽ thay ta dẫn người tiến đến hạ giới tru sát Lâm Phong. Mỹ phụ mở miệng nói với vài vị Thánh Vương, mấy người này, đều là tinh anh trong Hỏa Diễm Thần Điện, cũng là lực lượng mạnh nhất mà nàng có thể khống chế, bọn họ đều là Thánh Vương đại thành. Còn người cường thịnh hơn thì cho dù địa vị của nàng rất không tầm thường, cũng không có tư cách ra mệnh cho bọn họ làm cái gì . Tại Hỏa Diễm Thần Điện, trong bộ tộc Khung thị, cũng có rất nhiều phe phái, mấy người này chính là người trong nhất mạch của nàng.
- Nói vậy chắc các ngươi cũng hiểu nguyên nhân ta tìm các ngươi, ta không hy vọng Hỏa Diễm Thần Điện trực tiếp phái người đi giết Lâm Phong.
Bởi vì, ta phải bảo đảm an toàn cho Khung Dục. Mỹ phụ kia tiếp tục nói, người của những phe phái khác tiến tới hạ giới mà nói cũng không nhất định sẽ quản sự sống chết của Khung Dục, bọn họ chỉ cần tru sát Lâm Phong, liền coi như đã lập công lớn.
- Để cho ta đi, lúc này không có đám người Thiên Nhược Kiếm cản trở, ta nhất định có thể giết chết Lâm Phong.
Khung Lâm mở miệng nói, thần sắc hắn lạnh lùng, trước đây hắn chính là người bắt Già Thiên, lần này, hắn sẽ chấm dứt tính mạng của Lâm Phong.
- Tốt, Khung Lâm, ngươi đã nguyện ý đi, việc này giao cho ngươi làm.
Mỹ phụ nói với Khung Lâm, thần sắc nàng lộ ra ý cười:
- Phiền toái.
Khung Lâm khẽ gật đầu, hắn hiểu được ý của mỹ phụ muốn dặn dò, nàng hy vọng hắn có thể mang Khung Dục bình an trở về!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT