Sau khi Sở Xuân Thu rời đi, Lâm Phong bắt đầu chinh phạt trong hỗn loạn chi vực, một ngày này hắn gặp được một vị Thánh Vương am hiểu lực lượng băng tuyết, nhưng Lâm Phong chỉ dùng một kiếm đã giết chết đối thủ, dường như trong nửa bước Thánh Nhân không có ai có thể ngăn cản được Lâm Phong, công huân mà hắn tích lũy càng ngày càng nhiều. Gió thu thổi, lá khô rụng. Hình như bên trong Thần Mộ cũng có mùa thay đổi, Lâm Phong bước vào Thần Mộ đã được nửa năm, nửa năm qua hắn luôn đoạt lấy công huân, đã tích lũy được rất nhiều, hắn có thể cảm nhận được lực lượng công huân ở mi tâm hắn vô cùng cường thịnh, nhưng mà dấu hiệu thần linh chỉ dẫn vẫn không có xuất hiện. Giờ phút này Lâm Phong đang giao phong cùng một vị cường giả trong Hư Không Chi Vực, chỉ thấy bàn tay Lâm Phong hơi động, trăm vạn dấu ấn tử vong hóa thành vô số trường mâu, toàn bộ hư không cũng trở nên ảm đạm không có ánh sáng, tràn ngập khí tức tử vong, loại lực lượng này vô cùng đáng sợ.


- Phốc xuy!


Cường giả Thánh cảnh chiến đấu cùng hắn muốn dẫn động lực lượng hư không thiên đạo né tránh, nhưng mà trăm vạn dấu ấn tử vong như hóa thân thành thiên đạo, tuyệt diệt hết thảy, từng chuôi trường mâu trực tiếp xuyên thủng thân thể đối phương, mang hắn đóng đinh ở kia, ăn mòn sinh mệnh của hắn, hào quang trên mi tâm của Lâm Phong chói sáng, hướng về phía đối phương vọt tới, đoạt lấy công huân của đối phương. Sau khi đoạt được công huân thân ảnh Lâm Phong liền hóa thành gió chạy đi, trong này là Hư Không Chi Vực, giờ phút này hắn đang xâm lấn đến địa bàn người khác, nếu như bị cường giả đối phương bắt gặp, người ta sẽ động thủ giết hắn, phòng ngừa hắn ở trong này đoạt lấy công huân. Hư không điên cuồng dao động, Lâm Phong chỉ cảm thấy toàn bộ hư không đang run run rẩy, vùng đất trên đầu hắn có một cỗ uy áp thiên đạo đáng sợ đến cực điểm, giống như có người ở trong hư không na di.


- Không tốt, bị người theo dõi.


Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hắn ở trong này đoạt lấy công huân cũng cực kỳ cẩn thận, sau khi cướp lấy công huân liền thoát đi, để tránh bị cường giả phát hiện bao vây tiễu trừ, hình như giờ phút này có một nhân vật lợi hại đang theo dõi hắn, người này không vội vã xuất thủ, mà đang dẫn phát động tĩnh, khiến người chung quanh đều biết.


- Người Hỏa Chi Vực đã tới, ta đã chăm chú quan sát hắn ba tháng, trong ba tháng này ít nhất mỗi ngày hắn tru sát một vị Thánh, hơn nữa cực kỳ giảo hoạt, nhất định lần này không để cho hắn có chỗ ẩn nấp.


Trong hư không có một đạo âm thanh khủng bố vọng xuống, khiến cho tất cả mọi người biết Lâm Phong đang ở đây. Nhưng mà giờ phút này, chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong huyễn hóa ra rất nhiều thân ngoại hoá thân, hướng về các phương hướng bất đồng bỏ chạy.


- Diệt!


Chỉ thấy một luồng uy áp thiên đạo kinh khủng buông xuống, phiến không gian Lâm Phong đang ở kia nhất thời nổi lên một cơn lốc hư không đáng sợ, bao phủ khắp ngõ ngách, từng cỗ thân ngoại hoá thân bị hủy diệt, chỉ có bản thể Lâm Phong là có thể thừa nhận, vẫn tiếp tục chạy như điên mà đi, nhưng tung tích của hắn không thể giấu diếm được người khác.


- Có cường giả âm thầm theo dõi.


Đồng tử Lâm Phong co rút lại.


- Vì ngươi mà lần này ta liên thủ vài vị cường giả lợi hại, xem ngươi chạy đằng nào.


Đạo thanh âm kia lại bay tới lần nữa, mấy ngày nay hắn đã nhìn thấy trình độ chạy trốn của Lâm Phong, sao hắn có thể để cho đối phương lại trốn.


- Phong!


Cả thân hình Lâm Phong giống như một cơn lốc, đảo qua đại địa, lá thu không ngừng rơi, Lâm Phong tiếp tục hướng về phía vùng đất giao nhau chạy như điên, hắn vẫn chưa xâm nhập vào Hư Không Chi Vực nhưng ở ngoại vi đã phi thường nguy hiểm rồi, tùy thời có khả năng gặp phải bao vây tiễu trừ, huống chi xâm nhập, hiện tại còn có cường giả Hư Không Chi Vực liên thủ giết hắn. Ở trước mặt Lâm Phong có một gốc cây đại thụ đột nhiên bị xé mở ra, nơi đây có một cỗ lực lượng hư không đáng sợ tồn tại, khiến cho tâm thần Lâm Phong nhảy lên, chung quanh hắn có ít nhất ba vị tiểu thành Thánh Vương đang truy kích hắn.


- Ngươi trốn không thoát đâu!


Đúng lúc này, uy áp thiên đạo từ trên bầu trời ập xuống, trong khoảnh khắc không gian xuất hiện đường vân vô cùng phức tạp, trực tiếp đan vào giữa trời đất, một tòa hư không lao tù khủng bố xuất hiện ở phía trên đại địa, thân thể Lâm Phong dừng lại, giờ phút này, thân thể hắn xuất hiện ở trong một cái lao tù cự đại, phía trước hắn có một đạo thân ảnh bước chậm mà tới, đi vào bên trong hư không lao tù. Cường giả bên trái cũng tới rồi, mà người bày ra lao tù ở trên không cũng bước chậm xuống, ba vị cường giả đứng ở ba phương vị bất đồng, chăm chú nhìn Lâm Phong.


- Rốt cuộc ngươi là tiểu thành Thánh Nhân hay nửa bước Thánh Nhân, nếu ngươi là tiểu thành Thánh Nhân, lại ngụy trang khí tức không ngừng nhằm vào nửa bước Thánh Nhân xuống tay thì cũng không chiếm được bao nhiêu công huân, hơn nữa ngươi lại tàn sát cường giả Thánh cảnh bên ta, thủ đoạn không khỏi quá mức ti tiện rồi.


Chỉ thấy cường giả trên bầu trời nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, lạnh lùng hỏi.


- Nếu ta là nửa bước Thánh Nhân, ba người các ngươi là tiểu thành Thánh Vương liên thủ đuổi giết ta, chẳng lẽ không đê tiện?


Lâm Phong hỏi ngược lại.


- Không nói đến việc chúng ta không thể xác định ngươi đang che giấu cảnh giới hay không, coi như ngươi thật sự là nửa bước Thánh Nhân thì chiến lực như vậy sẽ làm nhân vật Thánh cảnh Hư Không Chi Vực ta càng ngày càng ít, mà nhân vật Thánh cảnh bước vào trong Thần Mộ không nhiều lắm, huống chi Hư Không Chi Vực chỉ là một vực của Thần Mộ mà thôi, cho nên chúng ta đều muốn giết ngươi, không chấp nhận để ngươi tiếp tục làm càn.



- Ngươi đã nói như vậy thì còn gì để nói, động thủ đi!


Lâm Phong nhàn nhạt nói, kiếm quang lập tức chói sáng, Chúa Tể Chi Kiếm xuất hiện trong tay Lâm Phong, hắn đứng ở kia nhất thời tạo nên một trận cuồng phong tàn phá hư không. Cước bộ hướng về phía trước, Lâm Phong hướng tới một vị tiểu thành Thánh Vương, lực lượng chú tể trên người hắn giống như muốn khống chế tất cả, cát bụi bay mù mịt trong hư không, trong kiếm của Lâm Phong giống như xuất hiện lốc xoáy đáng sợ, cát bụi bị cuốn vào trong đó, rồi lập tức bị cắn nuốt mất. Cơn lốc này càng ngày càng cường đại, xung quanh kiếm xuất hiện rất nhiều lốc xoáy nhỏ bé, mang tất cả khí tức quanh thân hắn nuốt hết.


- Công kích thánh pháp, hơn nữa, chuôi kiếm này cùng công kích thánh pháp hỗ trợ lẫn nhau, giống như có ý chí khủng bố từ bên trong tràn ngập ra.


Thần sắc ba người ngưng hạ, thánh pháp này chắc chắn là thánh pháp phi thường đáng sợ, loại uy thế này quá cũng đáng sợ, mang tất cả lực lượng ngưng tụ ở chung quanh hắn. Ba vị cường giả tiểu thành Thánh Vương lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, cơn lốc xoáy kia càng ngày càng mạnh, nếu chúng hội tụ cùng một chỗ, không biết lực lượng cắn nuốt sẽ đáng sợ cỡ nào. Chúa tể! lúc này Lâm Phong chính là chúa tể thế giới quanh thân hắn, hắn chính là thiên đạo, theo thực lực hắn càng ngày càng cường đại, cái loại chúa tể thiên đạo này có thể lấy thân thể hắn, hướng tới ngoại giới lan tràn ra. Lực lượng hư không màu vàng óng trong tay vị Thánh Vương tiểu thành trước người Lâm Phong điên cuồng vặn vẹo, hình như vòm trời hóa thành một cái vòng xoáy lớn, bên trong vòm trời đó giống như xuất hiện từng chuôi lợi kiếm sáng chói, nếu chúng đồng thời giết đi ra ngoài, rất khó tưởng tượng cỗ uy lực kia khủng bố cỡ nào. Ở hai phương hướng còn lại cũng có thân thể một người dần dần dung nhập vào trong hư vô, giống như hắn không còn tồn tại vậy, xung quanh thân thể người còn lại có từng tòa hư không lao tù như ẩn như hiện, dung hợp cùng một chỗ, hóa thân thiên tù, có thể trấn áp hết thảy, vận sức chờ phát động khí thế khủng bố, chỉ cần một ý niệm có thể bạo phát tất cả. Nhưng mà Lâm Phong đều ngoảnh mặt làm ngơ đối với tất cả những thứ này, không thèm nhìn bất cứ cái gì, hắn tiếp tục hướng về phía trước, trước tiên hắn phải tru sát một người, sau đó đánh tan từng cái, đồng thời công kích ba vị cường giả tiểu thành Thánh Vương, hắn tự nhận mình không có loại năng lực này, cho nên hắn chuẩn bị công kích tập trung lên một người trước.


- Đông!


Rốt cục, Lâm Phong cũng đạp đi ra ngoài, tốc độ của hắn nhanh tới cực điểm, trong khoảnh khắc nhằm vào người phía trước hắn, cùng lúc hắn bước ra, đối phương cũng phóng thích công kích, trong khoảnh khắc hư không tràn ngập hư không lợi kiếm, tất cả đều hướng về phía Lâm Phong giết tới, khiến hắn không có chỗ che giấu, mỗi một chuôi lợi kiếm đều ẩn chứa lực lượng hư không vô thượng, giống như ở trong phút chốc đi đến trước mặt Lâm Phong, đủ để dễ dàng giết chết hơn mười vị Thánh Nhân.


- Xuy!


Kiếm của Lâm Phong đã vũ động lên nhưng mà vẫn không có đâm ra. Công kích của hai người khác cũng tới rồi, từng tòa lao tù hướng về phía hắn trấn áp tới, giống như muốn hắn lâm vào hư không vĩnh hằng, người còn lại xuất hiện từ trong hư vô, trong tay hắn là một thanh cự chuỳ hư ảo, đập về phía đầu Lâm Phong, cự chuỳ này giống như không có sức nặng, nhưng lại ẩn chứa thánh uy chí cường. Đột nhiên Lâm Phong nhắm mắt lại, trong thế giới của hắn, hắn là chúa tể, hắn có thể dễ dàng nhìn thấy quỹ tích của kiếm, quỹ tích của lao tù, quỹ tích của cự chuỳ, nếu hắn đánh ra một kiếm ám sát, có lẽ có thể hóa giải mấy loại công kích này, nhưng nếu làm như vậy một kiếm này của hắn sẽ mất đi lực công kích mạnh nhất, rồi cùng nhau biến mất, đồng thời chuyện này cũng có ý nghĩa hắn đã mất đi cơ hội đánh chết đối phương, thậm chí bị đối phương vây công, ép vào thế cực kỳ nguy hiểm. Thời điểm Lâm Phong nắm bắt được các loại quỹ tích này, hắn muốn khống chế bọn chúng.


- Nhược Tà đã có thể lĩnh ngộ lực lượng tốc độ, hôm nay ta đã có thực lực loại nào, chúa tể các loại lực lượng trong cơ thể nhưng lại thiếu tốc độ, một khi ta đã là chúa tể, vì sao không thể khống chế tốc độ.


Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, ý chí của hắn giống như muốn xem một chút quỹ tích kia.


- Tốc độ là một loại ý cảnh, nếu công kích của bản thân ta có thể tùy tâm sở dục thì công kích của người khác rất khó làm đến, một khi lực lượng chúa tể tràn ngập đến ngoại giới có gì là không thể đây.


Ở trong khoảnh khắc đó, trong lòng Lâm Phong dấy lên ý niệm mãnh liệt.


- Sở Xuân Thu đảo ngược thiên đạo, ta không thuận lòng trời, không nghịch thiên, ta chính là chúa tể.


Nghĩ vậy, đôi mắt Lâm Phong đột nhiên gian mở ra, miệng phun ra một chữ:


- Chậm!


Một chữ hạ xuống, không gian xung quanh giống như bị một cỗ ý chí thiên đạo kỳ diệu bao phủ, cỗ thiên đạo ý cảnh này chính là “chậm”, tất cả quỹ tích chuyển động của sự vật đều bị chậm lại, đương nhiên Lâm Phong cũng không thể làm được tuyệt đối chậm, thế cho nên hắn mới khiến bọn họ đình xuống, hắn còn xa không có đạt tới cảnh giới khủng bố đó!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play