- Thật là lớn!

Không gian bên trong cái Trữ vật linh giới này so với trong tưởng tượng của Diệp Trần còn lớn hơn nhiều, phải lớn hơn hai mười lần so với Trung phẩm Trữ vật linh giới giống như một cái quảng trường vậy. Mà trên cái quảng trường này chất đầy những cái rương cao cỡ nửa thân người vạm vỡ, toàn bộ những cái rương này đều mở ra, bên trong lấp loé ánh sáng thuỷ tinh lấp lánh.

- Mười rương, một trăm rương, hai trăm rương...

Số rương rất nhiều, cơ hồ đem trọn một phần tư quảng trường phủ kín, đếm sơ qua thì tầm hai trăm đến hai trăm năm mươi rương. Căn cứ theo thể tích của Thuỷ tinh chân nguyên và thể tích của rương thì có thể ước tính được một rương có khoảng vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên, hơn hai trăm rương tức là hơn hai trăm vạn khối!

- Nàng xem!

Diệp Trần đem Trữ vật linh giới đưa cho Mộ Dung Khuynh Thành.

Mộ Dung Khuynh Thành tiếp lấy Trữ vật linh giới rồi đưa linh hồn lực vào thăm dò.

- Nhiều như vậy? Hắc Thuỷ liên minh một tháng có thể thu vào hơn hai trăm vạn khói Thuỷ tinh chân nguyên?

Mộ Dung Khuynh Thành có chút nghi hoặc.

Diệp Trần lắc đầu:

- Có lẽ không chỉ một tháng, mà là ba tháng. Tháng này còn chưa hết, đoán chừng chỉ mới lấy được một bộ phận, căn cứ vào đây thì Hắc Thuỷ liên minh một tháng thu được khoảng một trăm vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên, về phần mấy tháng sẽ vận chuyển đi một lần thì không rõ!

Nếu muốn vận chuyển đi thì khẳng định phải có Bán bộ Vương Giả tới vận chuyển, mà Bán bộ Vương Giả muốn đi ra ngoài thì phải giao ra mười vạn Thuỷ tinh chân nguyên, một người thì không an toàn, mà nhiều người thì con số Thuỷ tinh chân nguyên phải giao ra không phải nhỏ. Hắc Thuỷ liên minh chắc chắn là cân nhắc vấn đề này nên mới không thể mỗi tháng đều vận chuyển một lần được, nếu không Diệp Trần làm sao có thể chiếm được tiện nghi này?

- Lần này không ngộ sát ai, dư trả mười lăm vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên còn nợ rồi!

Diệp Trần thở dài một hơi, trên mặt lộ vẻ tươi cười nói.

Hơn hai trặm van Thuỷ tinh chân nguyên giá trị vô lượng, thêm một cái Thượng phẩm Trữ vật linh giới giá trị liên thành, hai người tuy là bị Hắc Thuỷ liên minh lừa đến đây nhưng thu hoạch được chừng này cũng đủ để bù lại rồi.

- Chúng ta nên đi ra ngoài thôi!

Diệp Trần lấy ra thạch bàn...

Đột nhiên không gian bên trên ngọn núi này xuất hiện một hồi ba động, hai đạo nhân ảnh hiện ra.

Một người là Tư Mã tổng quản, một người là thanh niên mặc hoa phục đầu đội kim quan tuổi ước chừng hơn ba mươi, tuổi thực chắc cũng phải hơn bốn mươi, trong đôi mắt hẹp dài của hắn phát ra sát khí như ngưng thành thực chất. Vừa xuất hiện, hắn đã khoá chặt Diệp Trần ở trong cung điện.

- Là Đại thái tử, Đại thái tử đến!

Đám cao thủ Hắc Thuỷ liên minh vừa thấy Tư Mã tổng quản và hoa phục thanh niên xuất hiện thì trên mặt lộ vẻ cuồng hỉ, sau đó dùng ánh mắt như nhìn người chết nhìn về phía Diệp Trần.

Diệp Trần cũng đánh giá tên hoa phục thanh niên, thầm nghĩ: "Tu vi thật thâm hậu, so với Bạo Viêm Vương còn cao hơn gấp đôi, hẳn là Bán bộ Vương Giả tối cường giả?"

- Đại thái tử, chính là hắn!

Tư Mã tổng quản quét mắt nhìn một vòng xung quanh cung điện bị tàn phá đổ nát, cuối cùng ánh mắt dùng trên bệ đá ở giữ kho thuỷ tinh thì thấy quang cầu đã biến mất, vẻ mặt hắn đột nhiên giống như gặp quỷ, quát lên:

- Ngươi dám cướp thuỷ tinh kho của Hắc Thuỷ liên minh ta?

Hắc Thuỷ liên minh ở trên Thôn Phệ Đảo thu Thuỷ tinh chân nguyên xong qua mỗi sáu tháng mới đưa ra bên ngoài một lần, lần này mới không đến ba tháng nhưng số lượng Thuỷ tinh chân nguyên bên trong kho cũng hơn hai trăm vạn khối, bây giờ đã bị cướp sạch.

- Nhưng thứ này xem như là Hắc Thuỷ liên minh các ngươi đền bù tổn thất cho ta đi!

Diệp Trần giả bộ hồ đồ không thèm để ý sự giận dữ của Tư Mã tổng quản.

- Ngươi!

Sắc mặt Tư Mã tổng quản lập tức tái nhợt.

- Xưng tên đi!

Hoa phục thanh niên nãy giờ vẫn bất động thanh sắc, thẳng đến khi nghe Tư Mã tổng quản nói Diệp Trần đã cướp sạch thuỷ tinh kho thì sắc mặt hắn liền trở nên âm hàn, sát khí lộ rõ.

- Các hạ sao không tự giới thiệu?

Diệp Trần nói.

- Vương Thái Nhất!

Hoa phục thanh niên dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống, nói.

- Diệp Trần!

Gật gật đầu, Diệp Trần báo thẳng tính danh của mình.

- Diệp Trần? Chưa từng nghe qua, bất quá cũng không sao, trả lại Thuỷ tinh chân nguyên ta có thể lưu cho ngươi được toàn thây, nếu không cả ngươi và nữ nhân của ngươi đều sẽ sống không bằng chết!

Thanh âm của Vương Thái Nhất trầm thấp vô cùng, còn mang theo một cổ hàn ý thấu xương.

- Thật có lỗi, hiện tại quyền lựa chọn đang ở trong tay ta!

Diệp Trần lấy ra mười lăm vạn khối Thuỷ tinh chân nguyên ném vào trong thạch đàn.

- Tìm chết!

Vương Thái Nhất phẫn nộ, năm ngón tay căng ra, một chưởng áp mạnh xuống Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành.

"Hống!"

Tiếng long ngâm vang lên, năm ngón tay của Vương Thái Nhất phát ra một đoàn khí kình hẹp dài, năm luồng khí kình như năm con thuỷ long quấn cùng một chỗ áp xuống đỉnh núi. Giờ khắc này, vạn vật đều như tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng long ngâm âm trầm khủng bố vang lên từng đợt, không gian bên ngoài cả ngọn núi đều trở nên vặn vẹo.

- Quả nhiên là Bán bộ Vương Giả tối cường giả!

Đồng tử Diệp Trần rụt lại.

"Ông!"

Ngay khi năm con thuỷ long kia áp tới, thân hình của Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đồng thời biến mất. Năm con thuỷ long mất đi mục tiêu, lập tức đem cả ngọn núi đập thành phấn vụn, long thân uốn lượn bên trong lòng đất, rồi xông lên trời, tràng cảnh giống như ngày tận thế vậy.

- Ngươi chết chắc rồi, trên trời dưới đất không chỗ nào ngươi có thể dung thân được!

Trong hai mắt Vương Thái Nhất đầy sát khí, phảng phất có thể xuyên thấu hư không. Ngay sát na Diệp Trần biến mất thì có một thanh âm như có như không truyền tới tai Diệp Trần.

- Ta chờ ngươi!

Thanh âm của Diệp Trần từ trong hư không truyền tới.

- Hừ!

Nghe thanh âm của Diệp Trần, nắm tay phải của Vương Thái Nhất siết chặt lại nhìn đại địa hỗn loạn bên dưới.

- Đại thái tử, tên hỗn đản này đã mang đi hơn hai trăm vạn Thuỷ tinh chân nguyên, tuyệt đối không thể để hắn thoát!

Tư Mã tổng quản bị chọc giận muốn điên rồi. Tuy thực lực của Diệp Trần quá cường hãn, thuỷ tinh kho bị cướp mất không quan hệ nhiều lắm tới hắn nhưng Hắc Thuỷ liên minh không có khả năng không xử phạt hắn, mà cái vị trí tổng quản thơm lừng này của hắn cũng tuyệt đối khó giữ!

Vương Thái Nhất lạnh như băng nói:

- Không phải người của Hắc Thuỷ liên minh ta, khi truyền tốn ra khỏi Thôn Phệ Đảo chỉ có thể xuất hiện ở một nơi chính là Hỗn Loạn Ma Hải. Sau khi rời khỏi đây ta sẽ mang theo một nhóm người đuổi giết hắn, còn ngươi tự mình tới liên minh tổng bộ thỉnh tội đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play