Nơi nó đi qua, những Hồn tu kia còn không kịp kêu thảm một tiếng thì đã trở thành thây khô.

Diễn biến nơi đây nói thì dài, thực ra chỉ xảy ra trong chớp mắt, từ lúc Công Tôn Uyển Nhi biến thân huyết ảnh cho đến khi hóa thành một đạo huyết tuyến bay xuyên qua cơ thể những Hồn tu kia gần như là ngay lập tức...

Một ngàn, hai ngàn, ba ngàn...

Năm ngàn, sáu ngàn, bảy ngàn...

Tốc độ quá nhanh, từ xa nhìn lại, chỉ thấy đạo huyết tuyến này giống như một cây tú hoa châm, gần như xuyên qua toàn bộ Hồn tu nơi đây, tiễn đưa bọn họ cùng nhau lên đường.

Bạch Tiểu Thuần giả chết nằm trên đất, chứng kiến như vậy, da đầu hắn như sắp nổ tung, cảm xúc phức tạp lúc hắn nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi sắp chết hiện tại đã biến mất sạch sẽ.

- Đừng nhìn thấy ta, đừng nhìn thấy ta... Ta đã chết rồi...

Bạch Tiểu trong lòng không ngừng cầu nguyện, càng kích phát mặt nạ, lúc này hắn đã nhìn ra, Hồng Trần Nữ hoàn toàn không thể đối phó được với Hồng Trần Nữ.

- Chết hết rồi, hơn một vạn người, giờ đây chỉ còn một ít, mà một ít người kia lúc này... cũng đã chết rồi!

- Lúc trước ta đã nhắc nhở mà lại không nghe.

Bạch Tiểu Thuần vô cùng lo lắng, nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi nãy giờ giết người làm hắn run rẩy cả tâm can, nội tâm bất an, lúc này sinh tử nguy cơ đã rất gần, hắn nằm dưới đất, không dám cử động một chút, chỉ hy vọng Công Tôn Uyển Nhi nghĩ mình là thi thể mà không để ý tới.

Không biết có phải nhờ mặt nạ hiệu quả rất cao hay là hắn diễn quá thật, đạo huyết tuyếndo huyết ảnh Công Tôn Uyển Nhi hóa thành sau khi thôn phệ khí huyết của gần vạn người xong cũng không để ý đến chỗ Bạch Tiểu Thuần cùng với hơn mười thây khô bên cạnh.

Huyết tuyến lóe lên một cái, đi tới giữa không trung ngưng tụ lại, Công Tôn Uyển Nhi tiếp tục lấy bộ dáng Bạch Tiểu Thuần mà hiện ra.

Ngay khi xuất hiện, khí tức dao động trên người nàng mạnh mẽ tăng lên, tu vi từ Nguyên Anh trực tiếp trở thành Thiên Nhân!

Bầu trời biến sắc, gió nổi mây bay, một nửa không trung hóa thành màu đỏ tím hướng về phía bên đỏ tươi mà cắn nuốt, gây ra tiếng nổ kinh thiên động địa.

Vốn là ý chí của Hồng Trần Nữ xâm nhập vào mảnh thiên địa này, thế nhưng bây giờ lại giống như bị đuổi, bị đánh bật ra khỏi thiên địa này.

- Bạch Tiểu Thuần!

Hồng Trần Nữ toàn thân run rẩy, ngay khi ý chí bị đánh bật ra, nàng đã bị phản phệ, phun ra máu tươi, ánh mắt đầy sát khí, vừa rồi không phải nàng không định cứu mọi người thế nhưng đối phương quá nhanh, hơn nữa nàng lại bị huyết quang đánh vào, huyết khí trong cơ thể cuộn trào, giống như sắp rời khỏi cơ thể khiến nàng không kịp đi cứu người, chỉ có thể phải áp chế khí huyết của mình.

Nghe thấy Hồng Trần Nữ gọi tên mình, Bạch Tiểu Thuần không khỏi thở dài chua xót, hắn biết mối oan này phải do mình chịu rồi...

- Chỉ cần chạy khỏi nơi, bà nội nó chứ, lão tử lập tức luyện linh Nguyên Anh, nhất cổ tác khí lập tức lên Nguyên Anh Hậu Kì... Chỉ có như vậy mới có thể giữ được mạng nhỏ trong hoàn cảnh nguy hiểm này...

Bạch Tiểu Thuần tim đập mạnh, Công Tôn Uyển Nhi xuất hiện tuy không phải chuyện tốt nhưng cũng có mặt lợi.

Hắn có thể luyện linh Nguyên Anh mà không có ai hoài nghi hắn, bởi vì đã có cái bia ngắm khác rồi...

- Nhưng giờ có nghĩ điều này cũng vô dụng, điều quan trọng là phải làm sao để chạy trốn.

Bạch Tiểu Thuần có chút buồn bực, lúc này, xung quanh đều là người chết, nếu hắn mà bỏ chạy thì quá lộ liễu.

Lúc này hắn chỉ có thể giả chết, cầu mong trận chiến kết thúc thật nhanh, Công Tôn Uyển Nhi rời đi rồi mình mới có thể chạy đi, hoặc là xuất hiện sự tình ngoài ý muốn để hắn có cơ hội trốn thoát.

Khi Bạch Tiểu Thuần đang lo phiền thì Công Tôn Uyển Nhi ngẩng đầu, cười tủm tỉm nhìn Hồng Trần Nữ đang run rẩy, nhẹ giọng nói.

- Thực sự cảm ta ngươi, giúp ta cũng gần như hơi no rồi, ăn nốt ngươi... Hẳn là sẽ hơi no.

Nói xong, Công Tôn Uyển Nhi cười một tiếng, lóe lên đi tới chỗ Hồng Trần Nữ.

Tốc độ nàng cực nhanh, tuy có hơi chậm so với lúc hóa thành huyết tuyến, nhưng vẫn là nhanh như chớp, gần như ngay lập tức liện xuất hiện trước mặt Hồng Trần Nữ. Hồng Trần Nữ hai tay bấm niệm pháp quyết, lập tức Hồng Liên bay ra, Công Tôn Uyển Nhi nâng tay phải lên, nhẹ nhàng ấn xuống, nổ vang một tiếng, Hồng Trần Nữ phun ra máu tươi, thân thể lui lại hơn mười trượng.

- Khí huyết hao tổn quá nhiều, như vậy không được, ăn ngươi sẽ không còn vị ngon nữa!

Công Tôn Uyển Nhi âm thanh phiêu hốt, đi tới gần, Bạch Tiểu Thuần ở dưới đất nhìn trộm, lập tức nội tâm run rẩy.

Hồng Trần Nữ hoàn toàn không phải đối thủ của Công Tôn Uyển Nhi, tiếng nổ không ngừng vang lên, nàng liên tục lui lại, máu tươi phun ra, chật vật vô cùng.

Thậm chí pháp bảo Hồng Liên của nàng cũng bị Công Tôn Uyển Nhi đánh vào, từng tầng từng tầng nổ tung, cuối cùng ầm một tiếng, tan thành tro bụi, còn Hồng Trần Nữ sắc mặt trắng bệch, thân thể lung lay như sắp đổ. Nàng muốn chạy trốn thế nhưng dưới tốc độ quỷ dị của Công Tôn Uyển Nhi, điều đó căn bản là không thể.

Thấy được nguy cơ, Bạch Tiểu Thuần cũng lo lắng thế nhưng hắn hiểu, lúc này dù mình có xuất hiện cũng vô dụng, chẳng những không cứu được Hồng Trần Nữ, ngay đến chính hắn chỉ sợ cũng phải bỏ mạng.

Thế nhưng trơ mắt nhìn Hồng Trần Nữ bị Công Tôn Uyển Nhi đánh cho không ngừng bại lui, hơi thở dần trở nên suy yếu dường như lúc nào cũng có thể mất mạng lòng hắn cũng vô cùng xoắn xuýt.

Trong lúc Bạch Tiểu Thuần còn đang đấu tranh thì Công Tôn Uyển Nhi từng bước đến gần Hồng Trần Nữ, nâng tay phải lên đang định xuất thủ thì cặp mắt bỗng lóe lên, thân thể nhanh chóng lui về phía sau.

Ngay lúc nàng định lui lại đó, Hồng Trần Nữ nãy giờ vẫn bị nghiền áp, ở thế hạ phong bỗng ngẩng đầu lên, trên gương mặt tái nhợt lộ vẻ âm lãnh, hai mắt ảm đạm lại lóe lên hàn ý.

- Rốt cuộc ngươi cũng đã tới đủ gần rồi...

Hồng Trần Nữ mở miệng, hai bàn tay dang ra, ở trong hai mắt nàng bỗng xuất hiện hư ảnh, đó không phải là hình ảnh của một người mà là một tòa thành trì!

Một tòa thành trì có thể so với Cự Quỷ Thành, những thành trì như vậy cũng không có nhiều. Tất cả kiến trúc trong đây cũng rất hoàn thiện, có đủ bốn bức tường thành, nhìn vào bên trong có thể thấy được rất nhiều người, vô cùng nhộn nhịp và náo nhiệt.

- Hồng Trần...

Hồng Trần Nữ khẽ nhếch môi, mở miệng nói ra hai chữ này. ngay khi đó, bầu trời nổ vang, mặt đất chấn động, một khí thế có thể rung chuyển bát phương từ đôi mắt của nàng bộc phát.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play