Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, giơ chân lên bước, hắn bước tới phía trước và chạm vào hào quang truyền tống trận.
Trong nháy mắt đụng chạm, nội tâm Bạch Tiểu Thuần rung động cực mạnh, hắn lại phát hiện mình bị tồn tại lạnh như băng giống khí linh dò xét, chấn động này tới từ truyền tống trận, nó tiến vào trong người mình, ý đồ lục soát hồn của bản thân!
Dường như chỉ có sưu hồn mới xác định thân phận, mới có thể truyền tống.
Cũng may có mặt nạ cản trở một chút nhưng không thể ngăn cản quá lâu, quan trọng nhất, Bạch Tiểu Thuần phát hiện nếu mình không qua được cửa ải này, không sưu hồn xác định thân phận thì truyền tống không mở ra.
Bạch Tiểu Thuần cả kinh, thừa dịp mặt nạ ngăn cản, thân thể lui ra sau, hắn rút lui ra khỏi phạm vi truyền tống trận, sau khi hắn lui ra sau làm không ít người chú ý và ngạc nhiên.
- Mà thôi mà thôi, ta không đi, nơi đây mới là nơi ta dương danh.
Bị nhiều ánh mắt chú ý, Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, hắn vội vàng hô to sau đó xoay người rời đi.
Tuy người khác cảm thấy cổ quái nhưng tốc độ Bạch Tiểu Thuần quá nhanh, trực tiếp chui vào trong đám người và biến mất không thấy đâu nữa, người nơi đây cảm thấy do dự nhưng sau đó không quan tâm.
Trong đám người, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần trắng bệch, trái tim co rúm vì sợ hãi.
- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ... Không thể dùng truyền tống trận rồi.
Bạch Tiểu Thuần khóc không ra nước mắt, truyền tống trận chính là hi vọng lớn nhất của hắn, trước mắt phát hiện không dùng được.
Sau một lúc lâu, hắn thở dài một hơi, cảm giác tính mạng của mình quá khổ, hiện tại ủ rũ đi tìm khách sạn trong thành Cự Quỷ ở lại, suy nghĩ suốt cả đêm, ngày hôm sau đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực.
- Nếu như không thể quay về, ta cũng chỉ có thể quật khởi tại nơi đây, chẳng qua mệnh trung chú định, muốn ta một bước lên trời tại nơi này... Thật phiền quá đi.
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn trời, thở dài bất đắc dĩ sau đó ngoan ngoãn quay về khu vực sông bảo vệ thành lúc trước.
Hắn càng nghĩ, bản thân nên đi ma lao thôi, tối thiểu thân phận này có thể hóa giải gút mắc giữa hắn và Bạch gia, nói tóm lại đây chính là việc tốt.
Khi hắn đi tới khu vực sông bảo vệ thành, thời gian còn sớm, Bạch Tiểu Thuần khoanh chân ngồi xuống, mặt mày ủ rũ chờ ơợi tại đây, vào lúc hoàng hôn hàng lâm, trong sông bảo vệ thành mới đột nhiên xuất hiện vòng xoáy, một phụ tá sau lưng Lý Húc hôm qua mặt không biểu tình xuất hiện, sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền gật đầu.
- Đi theo ta!
Nói xong nam tử này nhảy vào vòng xoáy trong sông bảo vệ thành.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần không ngừng thở dài, cảm giác mình đường đường Vạn phu trưởng nhưng biệt khuất như thế này, vừa nghĩ tới sự thật này liền không biết nên đối mặt như thế nào...
- Cũng được, Bạch Tiểu Thuần ta ưu tú như vậy, lợi hại như vậy, cho dù đi tới nơi nào cũng làm người khác lau mắt mà nhìn!
Bạch Tiểu Thuần động viên bản thân mình, hắn thỉnh thoảng nhìn sang nam tử trung niên, hắn biết rõ Lý Húc hôm qua chính là thủ lĩnh của ma lao, cũng là thủ trưởng sau này của mình... Người trước mắt chính là phụ tá của hắn.
- Nhanh lên, nếu đi chậm thì ngươi phải chờ ở bên ngoài một ngày đấy.
Ngay lúc Bạch Tiểu Thuần dò xét trung niên nam tử, người này có chút không kiên nhẫn.
- Ta không có đắc tội gia hỏa này chứ.
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần bồn chồn, hắn không thể không cúi đầu tiếp nhận sự thật, ngay sau đó bước vào trong vòng xoáy.
Hai người vừa mới tiến vào sông bảo vệ thành, đi vào bên trong vòng xoáy tiến thẳng vào đáy sông, với tư cách phụ tá của Lý Húc, tu vi của nam tử trung niên không âầm thường, trên người hắn có lệnh bài sinh ra hào quang nhu hòa bao phủ Bạch Tiểu Thuần vào bên trong, hào quang ngăn cản cấm chế trong sông bảo vệ thành, cũng ngăn cản nước sông ăn mòn thân thể.
Bạch Tiểu Thuần cảm giác tâm thần bất định, ánh mắt nhìn bốn phía, nơi này chỉ một màu đen kịt, căn bản nhìn không rõ, nhất là nước sông đen kịt mang lại cho Bạch Tiểu Thuần cảm giác nguy hiểm, dường như trong sông bảo vệ thành ẩn giấu hung thú đáng sợ nào đó.
Trong cảm giác của hắn, hai người xuyên thẳng qua nước sông, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy trong bóng tối đen kịt có hào quang màu xanh xuất hiện.
Hai đạo hào quang màu xanh trong đáy sông đen kịt không khác gì đôi mắt của hung thú, ai nhìn thấy cũng giật mình, tóc gáy dựng đứng khắp toàn thân.
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần co rút lại, sau khi nhìn thấy nam tử trung niên phía trước không nói gì, hắn do dự nhưng vẫn bảo trì cảnh giác, tiếp tục đi theo, lúc này hòa quang màu xanh càng lúc càng lớn.
Đến khi hai người Bạch Tiểu Thuần tới gần, Bạch Tiểu Thuần rung động tâm thần khi nhìn thấy cảnh tượng trơớc mặt, dưới đáy sông bảo vệ thành tồn tại một tượng đá cực lớn.
Tượng đá không phải là hình người, nó là con rùa khổng lồ, có thể nói đó là Huyền Vũ, nó nằm dưới đáy sông, thân thể to lớn, toàn thân sinh ra chấn động không gian, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy hai đạo hào quang màu xanh lúc trước chính là đôi mắt của con rùa.
Bên trong ẩn chứa sát khí không cách nào hình dung, dường như con rùa đá có tác dụng phong ấn nên sát khí không thể bộc phát ra ngoài, bằng không nó bộc phát sẽ sinh ra hậu quả đáng sợ, sát khí sẽ bùng nổ khắp thiên địa.
Tất cả những việc này làm tâm thần Bạch Tiểu Thuần rung động, hắn cảm thấy thạch quy có phần quen mắt và nhìn nhiều vài lần, tròng mắt Bạch Tiểu Thuần híp lại, nội tâm rung động, đầu óc như nổ tung.
- Con rùa này có chút giống tiểu ô quy.
Trái tim Bạch Tiểu Thuần đập mạnh, tiểu ô quy mất tích đã lâu, Bạch Tiểu Thuần tìm trong túi trữ vật nhưng không tìm được, hắn có cảm giác tiểu ô quy vẫn ở trong túi trữ vật không đi ra ngoài.
Bạch Tiểu Thuần kinh nghi bất định, nam tử trung niên đi tới trước con rùa, Bạch Tiểu Thuần thu liễm tâm thần đi theo phía sau, hắn nhìn thấy đối phương tiến vào mắt trái con rùa..
Nơi này có tấm màn ngăn cách nước chảy vào bên trong, lệnh bài của nam tử trung niên bộc phát hào quang cho nên không bị ngăn cản, Bạch Tiểu Thuần cũng không gặp trở ngại, lập tức đi vào bên trong con rùa.
Một hang đá cực lớn xuất hiện trước mắt, chung quanh hang đá là nham thạch sắc bén cài răng lược, nhìn nơi đây rất dữ tợn, có bốn Hồn Tu cung kính đứng đó, mắt thấy nam tử trung niên xuất hiện, bọn họ lập tức ôm quyền cúi đầu thật sâu.
- Bái kiến tả hộ pháp!
Giọng nói m vang hữu lực nhưng mang theo âm lãnh từ thực chất, có cảm giác như đang giao tiếp với người chết, nhất là ánh mắt của bọn họ có thể nhìn thấu nhân tâm, Bạch Tiểu Thuần cũng lưu ý vài lần, phát hiện bốn người này đều là tu sĩ Nguyên Anh.
---------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT