Bạch Tề nói rất to nên lời nói quanh quẩn cả quảng trường, bởi vì tu vi không tầm thường, không nói rung chuyển thiên địa nhưng làm mây mù hoàng hôn quay cuồng, khí thế như cầu vồng.
Giống như chúng đang chứng thực cho đáp án của hắn, tộc nhân Bạch gia chung quanh đều khiếp sợ, sau khi suy nghĩ liền hít thở dồn dập, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tề mang theo hào quang sáng ngời.
- Phượng Hoàng, đứng đầu vạn điểu, đáp án này...
- Tại sao ta không nghĩ ra đáp án này?
- Thật sự là có cảm ngộ, một cọng lông vũ lại có thể biến thành tính mạng sống sờ sờ.
Thân thể ngũ tiểu thư lúc này rung động mạnh, nàng hiểu ra, cho dù Bạch Lôi, không cam lòng cũng chỉ xiết chặc nắm đấm, nội tâm hắn cũng than thở, tạo nghệ luyện linh của hắn không bằng Bạch Tề, đáp án này xem như kỳ tích khơi dòng suy nghĩ mới.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần ngưng trọng nhìn kỹ Bạch Tề, mặc dù đáp án này không chính xác nhưng hắn đã đi ra con đường của bản thân.
- Đáng tiếc, vẫn sai!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền không quan tâm, suy nghĩ của đối phương hợp với con đường cuối cùng, biết rõ thì biết rõ nhưng muốn đi tới cực hạn là chuyện không có khả năng.
Thái phu nhân hưng phấn đỏ mặt, lúc nàng nhìn Bạch Tề liền kích động không nhỏ, nam tử như mặt trời chói mắt trước mặt, là con nàng, cảm giác mẫu từ tử quý làm nàng vui sướng không kìm nén được.
Còn có tộc trưởng Bạch gia, phụ thân Bạch Tề càng vui mừng, ánh mắt nhìn Bạch Tề như nhìn kỳ lân tử của Bạch gia.
Những tộc lão bên cạnh hắn cũng khiếp sợ, ánh mắt bọn họ sinh ra hào quang rất mạnh, đáp án của Bạch Tề đều làm bọn họ thất kinh, về phần đại tộc lão công đường cũng đứng lên cười to, lần đầu tiên hắn khen ngợi.
- Tốt!
- Quả nhiên là kỳ lân tử Bạch gia ta, đáp án của ngươi không khác gì lão phu, nhưng phần khí phách này có thể trấn áp núi sông!
Đại tộc lão công đường cười lớn, lúc nhìn về phía Bạch Tề còn mang theo tán thưởng, hắn xem ra đáp án của Bạch Tề đã nhất trí với mình.
Dùng tạo nghệ của hắn đã sớm cảm ngộ ra, luyện linh chia làm cảnh giới khác nhau, như cầu vồng, như vũ linh, đây là một cảnh giới, mà đáp án của Bạch Tề đã đạt tới cảnh giới rất cao.
- Khó trách Bạch Tề được lão tổ xem trọng như thế, cũng mở tổ địa vì hắn, tư chất và tạo nghệ luyện linh của kẻ này quả nhiên không tầm thường.
Đại tộc lão mỉm cười, ánh mắt nhìn sang tọc trưởng Bạch gia.
- Đại tộc lão quá khen, đứa nhỏ này còn cần tôi luyện nhiều.
Tộc trưởng Bạch gia khuây khỏa cười nói.
Có đại tộc lão khẳng định, người Bạch gia không ngừng than thở, tiếng nghị luận vang vọng quảng trường, nhiều người thán phục Bạch Tề, nghe được chung quanh nghị luận, Thái phu nhân càng vui mừng.
- Bạch Hạo mặc dù tư chất luyện linh của tiểu tạp chủng này rất tốt nhưng nhất định không bằng Tề nhi, chỉ có điều Tề nhi nhà ta không khoe khoang mà thôi.
Trong mắt Thái phu nhân xuất hiện hào quang, nội tâm kiêu ngạo không cách nào hình dung.
Vào lúc tất cả mọi người sum xoe Bạch Tề, Bạch Tiểu Thuần rất khinh thường, hắn ngáp dài một cái, trong lòng tự nhủ ta không muốn chấp nhặt với các ngươi, nếu không đáp án của ta vừa ra sẽ làm các ngươi sợ hãi rớt cằm.
Vào lúc này hắn cảm thấy nhàm chán với khảo hạch như vậy, hắn đang suy nghĩ phải mất bao lâu mới câấm dứt, vào lúc này Bạch Tề bị vạn người chú mục, bản thân dương dương đắc ý, ánh mắt nhìn sang đám người, Bạch Tề phát hiện Bạch Tiểu Thuần ngáp dài, ánh mắt của hắn xuất hiện hào quang âm độc.
- Bạch Hạo, ngươi từng nói với ta, ngươi cho rằng mình có tư chất luyện linh rất cao, hôm nay Bạch gia chúng ta tổ chức buổi lễ long trọng, tất cả mọi người đã nói đáp án, không biết ngươi có đáp án hay không? Đến đây đi, nói nghe một chút, không cần khách sáo.
Bạch Tề như cười mà không cười, trong lời nói mang cho người khác cảm giác hắn đang cổ vũ đệ đệ, nhưng thực tế lại có dụng tâm hiểm ác, căn bản muốn nhục nhã Bạch Hạo.
Hắn cũng rất tự tin với đáp án của mình, cho rằng những người khác không thể vượt qua hắn, cho dù nói như thế nào đều là dáp án hư ảo, Bạch Tề cho rằng Bạch Hạo trả lời thế nào, bất kể đáp án là gì, hắn cũng có thể trực tiếp định vị đối phương ăn cắp ý tưởng, làm ra bộ dáng huynh trưởng vô cùng đau đớn hảo hảo giáo huấn đệ đệ một phen.
Kể từ đó địa vị của Bạch Hạo trong gia tộc càng lúng túng, càng mất mặt xấu hổ, lần trước hắn đã bị chụp mũ gian lận, kể từ đó mình trong tổ địa ngày mai ngộ sát hắn cũng không có người nào nói cái gì.
Bạch Tề vừa nói như vậy, chung quanh an tĩnh, từng ánh mắt nhìn sang Bạch Tiểu Thuần.
- Bạch Hạo chỉ có tu vi Trúc Cơ, hắn có đáp án gì chứ, mười phần là co đầu rụt cổ không nói.
- Không chừng hắn sẽ nói Phượng Hoàng đứng đầu vạn điểu đấy... Cho dù vô sỉ cũng không sao.
- Vậy thì chưa hẳn, người này dựa vào gian lận đứng đầu ba bảng, cũng may Tề thiếu quân pháp bất vị thân xóa đi, lúc đó có thể nhìn thấy Bạch Hạo vô sỉ cỡ nào.
Đại đa số ánh mắt nhìn sang mang theo miệt thị và khinh bỉ, chỉ có số không nhiều là đáng thương nhìn ra dụng tâm độca cs của Bạch Tề.
Ngũ tiểu thư và Bạch Lôi là một trong số ít người đáng thương Bạch Hạo, bọn họ cũng không có ấn tượng với Bạch Hạo, bởi vì chán ghét Bạch Tề cho nên mới cảm thấy Bạch Hạo đáng thương.
Bọn họ lại không có lập trường đứng ra ngăn cản, khí thế Bạch Tề đã lên tới đỉnh phong.
Ánh mắt Thái phu nhân xoay động, nàng hiểu ra dụng tâm của con trai mình, mặc dù có chút bất an nhưng vẫn tin tưởng phán đoán của Bạch Tề, lúc nhìn Bạch Tiểu Thuần còn mang theo căm hận.
Tộc trưởng Bạch gia vẫn bình tĩnh, giống như không nhìn ra dụng tâm của Bạch Tề, ánh mắt không thèm nhìn Bạch Tiểu Thuần, những tộc lão bên cạnh hắn dùng ánh mắt nghiền ngẫm nhưng không ai nói gì, chỉ có đại tộc lão công đường không thuộc nhất mạch tộc trưởng, cho dù hắn không đối xử tộc nhân như nhau nhưng cũng không kém bao nhiêu, vào lúc này hắn tươi cười nhìn về phía trước, tới bây giờ hắn vẫn chưa từng chú ý tới Bạch Hạo.
Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, hắn nhìn ra dụng tâm hiểm ác của Bạch Tề, ánh mắt hắn lạnh như băng, bởi vì hiểu tâm tư của đối phương nên nội tâm vô cùng tức giận, hắn vốn không muốn tham gia chuyện này, Bạch Tề lại ép mình, nói rõ muốn dồn mình vào chỗ chết, Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, chậm rãi đứng người.
Khi hắn đứng lên mọi người càng trào phúng nhiều hơn nữa.
- Dám đứng lên? Thú vị, ta chờ đây xem đáp án của hắn là gì.
- Không biết lượng sức, Bạch Hạo thân là thứ tử cũng dám tranh phong!
- Loại người này chỉ biết gian lận, sự tồn tại của hắn làm Bạch gia mất mặt.
Lời nói độc ác không ngừng lọt vào tai Bạch Tiểu Thuần, hắn nhìn tất cả, lại nhìn thấy ánh mắt độc ác của Thái phu, càng nhìn thấy tộc trưởng Bạch gia lạnh lùng, cũng phát hiện đám tộc lão không thèm nhìn hắn, cho dù biết hắn bị trào phúng cũng không ngăn cản, tùy ý để đại đa số tộc nhân mỉa mai hắn không thèm quan tâm.
---------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT