Trong lòng hắn càng thêm khẩn trương. Hắn nhìn thấy lúc này ở dưới mặt nước đã có không ít Thiên Long Ngư bơi tới. Mỗi con hình như có chút nôn nóng, nhưng lại không để ý tới lưỡi câu của hắn...
Bạch Tiểu Thuần nghe lời nói của lão đầu trước mặt, trong lòng có chút đắc ý, ho khan một tiếng. Sau đó, hắn lại ném lưỡi câu về phía trong hồ. Vị trí hắn ném xuống khác hẳn với vị trí lưỡi câu của lão đầu. Lần này hắn ném ở vị trí mặt nước trước mặt Hải Thần Đại Tôn.
Gần như ở trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần hạ lưỡi câu xuống, trong mắt của lão đầu lập tức nhìn sang, hơi thở cũng cũng có chút gấp rút. Nhưng ngay sau đó, ánh mắt hắn lại chợt trợn tròn.
Hắn nhìn thấy được Thiên Long Ngư trong hồ nước, mỗi một con giống như phát cuồng vậy, trong nháy mắt lao thẳng đến chỗ lưỡi câu. Ngay cả nước ồ đều dâng lên cuộn sóng. Những con Thiên Long Ngư này giống như phía sau tiếp phía trước, bạo phát ra tất cả khí lực. Trong thời gian nháy mắt, lại có một con Thiên Long Ngư rất lớn cắn lưỡi câu. Nhìn kỹ, trong mắt nó hình như còn có sự kích động...
Cảnh tượng như vậy, khiến cho toàn thân Hải Thần Đại Tôn giống như bị thiên lôi đánh xuống. Cần câu cá trong tay hắn cũng thiếu chút nữa không giữ chặt được. Toàn thân hắn đều nhảy dựng lên, kinh ngạc la lên thất thanh.
- Không có khả năng!
Cả đời này hắn cũng chưa từng cảm thấy long trời lở đất giống như hiện tại. Những điều hiện ra trước mắt này, vượt ra khỏi sự tưởng tượng của hắn, lật đổ tâm thần hắn.
Hắn ngồi ở chỗ này hơn một trăm năm, không phải chưa từng thấy người câu được Thiên Long Ngư. Nhưng mỗi lần nhìn thấy được, đều là những con Thiên Long Ngư đó giống như đang chọn ba lấy bốn, giống như bố thí, lười biếng cắn câu. So với nói là câu cá, không bằng nói là Thiên Long Ngư muốn đổi một nhà khác, đổi một ngư nô khác...
Nhưng tất cả những điều hôm nay hắn nhìn thấy được, khiến cho tâm thần Hải Thần Đại Tôn đều long trời lở đất. Ở nơi này là đang câu cá. Đây rõ ràng... Là những con cá này đang lấy lòng Bạch Tiểu Thuần, rất sợ cắn không được lưỡi câu...
Hải Thần Đại Tôn mất hồn mất vía, chỉ vào hồ nước, nhìn Bạch Tiểu Thuần, mở miệng muốn nói cái gì đó, nhưng lại một câu nói cũng nói không nên lời.
Giờ phút này, những người ở phía xa trước đó đã chú ý tới nơi đây đều thi nhau hoảng sợ. Tâm thần mỗi một người đều chấn động. Dưới những tiếng vèo vèo vang lên. Rất nhanh, hơn mười người ở xung quanh vây lại. Những tiếng ngạc nhiên trong chớp mắt, liền bạo phát ra.
- Lại có người có thể thật sự câu được Thiên Long Ngư!
- Trời ạ, không phải là một con, mà là liên tiếp câu ra được hai con!
- Đây là vận khí gì vây? Như vậy cũng quá nghịch thiên đi!
- Không phải là vận khí. Đây là có duyên cùng Thiên Long Ngư!
Mọi người ở xung quanh huyên náo cực lớn. Đổi lại là thời điểm khác, Thiên Long Ngư trong hồ nước nhất định sẽ cảm thấy tranh cãi quá ầm ĩ sẽ tản ra. Nhưng hôm nay, Thiên Long Ngư trong hồ nước chẳng những không có ít. Thậm chí có người tinh mắt, sợ hãi kêu lên thất thanh.
- Các ngươi nhìn nơi đó kia... Trời ạ, nhiều Thiên Long Ngư như vậy, thế nào... Thế nào đều qua đây!
Theo lời nói của hắn truyền ra, mọi người ở bốn phía xung quanh đều ngẩng đầu. Nhất thời bọn họ hoàn toàn chấn động vì cảnh tượng bên trong hồ nước trước mắt. Chỉ thấy mặt hồ nước bốn bề sóng dậy. Dưới mặt nước, mỗi một con Thiên Long Ngư giống như mù quáng, điên cuồng từ bốn phương tám hướng vọt tới...
Đảo mắt nhìn qua, sợ rằng phải có hơn mấy ngàn con Thiên Long Ngư dưới nước này, hình thành một cảnh tượng hoành tráng, khiến cho tất cả những người nhìn thấy được, đều không ngừng hít sâu.
Về phần Hải Thần Đại Tôn, hiện tại đã hoàn toàn phát mộng. Nhìn mặt nước, lại nhìn Bạch Tiểu Thuần đang thu con Thiên Long Ngư thứ hai vào trong túi đựng đồ, hắn chỉ cảm thấy tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm nay, đều tràn ngập quỷ dị cùng không thể tưởng tượng nổi.
Bạch Tiểu Thuần cũng có chút kinh hãi. Hắn nhìn nước trong ao những con Thiên Long Ngư này hình như có chút điên cuồng. Hắn ý thức được tác dụng của Trí Huyễn Đan, có thể còn muốn lớn hơn một chút so với trong sự tưởng tượng của mình.
Nhất là trước đó hắn mỗi ngày đều ném đan dược, đột nhiên vài ngày không ném, giống như đang bị nghiện thoáng cái ngừng thuốc, sợ là những con Thiên Long Ngư này, mỗi một con giống như đói bụng đã lâu, ngày hôm nay đột nhiên có lưỡi câu dính một chút mùi vị của Trí Huyễn Đan, dĩ nhiên là phát điên.
- Chuyện này có chút ầm ĩ...
Bạch Tiểu Thuần có chút khẩn trương. Nhưng vừa nghĩ Trí Huyễn Đan không sắc không vị, đã sớm bị những con Thiên Long Ngư này hấp thu. Cho dù là kiểm tra cũng không điều tra ra manh mối gì.
Dù sao đan dược của thế giới Thông Thiên cùng Tiên Vực của Vĩnh Hằng, mặc dù phương hướng như nhau, nhưng kết cấu ở bên trong lại hoàn toàn khác nhau.
Chủ yếu nhất là Bạch Tiểu Thuần luyến tiếc những con Thiên Long Ngư từng hữu duyên với mình, hận không thể trực tiếp bỏ tọt vào trong bụng của mình. Vì vậy Bạch Tiểu Thuần cắn răng một cái, lần thứ ba ném lưỡi câu về phía hồ nước.
Giờ phút này, tất cả ánh mắt mọi người ở bốn phía xung quanh, trong phút chốc đều nhìn theo sát lưỡi câu. Hải Thần Đại Tôn thậm chí cũng bắt đầu ngừng thở, mắt không chớp nhìn lưỡi câu Bạch Tiểu Thuần.
So với cảnh tượng hai lần trước còn muốn khoa trương hơn, trong phút chốc lại xuất hiện ở trong mắt của mọi người, đưa tới những tiếng kêu ngạc nhiên. Trong nháy mắt bọn họ giống như đặt mình ở bên trong phố xá sầm uất vậy. Hải Thần Đại Tôn thật giống như bị thiên lôi liên tục công kích, liên tục lùi ngược lại mấy bước. Lúc hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, giống như thấy quỷ!
Chỉ thấy ở lần thứ ba khi Bạch Tiểu Thuần ném lưỡi câu này ra, còn không đợi rơi xuống mặt nước, lại có tới hơn mười con Thiên Long Ngư cuối cùng chủ động từ dưới mặt nước vọt ra.
Ở trong rất nhiều bọt nước bắn ra, hơn mười con Thiên Long Ngư ở giữa không trung, mỗi một con nối đuôi nhau, điên cuồng bay lên, giống như sử dụng toàn lực muốn đẩy đối thủ ra, giống như thật sự đánh giá, phía sau tiếp phía trước muốn cướp giật lưỡi câu.
Thậm chí ở dưới mặt nước, lúc này vẫn có rất nhiêu con Thiên Long Ngư khác đều lao ra khỏi mặt nước, cảnh tượng với trình độ kinh người như vậy, nghe đã rợn cả người. Cũng may cuối cùng có một con Thiên Long Ngư, trở thành người thắng sau cùng, vô cùng đắc ý, lại có kích động cắn vào lưỡi câu, để mặc cho Bạch Tiểu Thuần câu nó lên, cũng không có mở miệng. Phí hết một thời gian, Bạch Tiểu Thuần mới lấy lưỡi câu ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT