Dịch bởi Lá Mùa Thu

Trương Tân Kiệt thấy rất rõ bóng đen sượt qua người mình, nhưng không cách nào cản lại. Có điều nhờ vào góc đứng, hắn phát hiện một bàn tay Quân Mạc Tiếu cho vào mặt ô đang thu về, móc ra vật gì đó.

Vật gì?

Động tác báo hiệu kỹ năng, nhưng kỹ năng gì? Điểm đáng ghét nhất của tán nhân chính là đây, bạn không cách nào dự đoán như các nghề thông thường.

"Coi chừng!" Trương Tân Kiệt chỉ đành chat lên một lời cảnh báo chung chung, nhưng cho dù chung chung thì với nội dung trao đổi quá ít trên kênh Bá Đồ, có thể thấy sự lo lắng trong lòng hắn đến mức nào. Với tính cách của hắn, điều không biết là điều đáng sợ nhất.

Tướng Bá Đồ bên chỗ Phương Duệ dĩ nhiên không dám lơ là Diệp Tu. Tống Kỳ Anh tuy là tướng trẻ, nhưng trưởng thành trong điều kiện chiến đội Bá Đồ thì càng không có chuyện khinh thường Diệp Tu. Đối mặt với hắn, chiến ý bất tận đã trở thành bản năng của họ rồi.

Ba tay đấm Bá Đồ nhìn thấy dòng chat của Trương Tân Kiệt, liền tập trung chú ý về phía Quân Mạc Tiếu.

Hắn sắp tấn công?

Đó là tín hiệu Trương Tân Kiệt gửi đến họ.

Đúng thật là vậy!

Quân Mạc Tiếu chưa áp sát đã giơ tay trái, ném ra một quả lựu đạn.

Ba người cả kinh.

Nếu lựu đạn bình thường thì thôi không nói, nhưng tán nhân có thể chơi nhiều loại đạn khác nhau, lỡ như nó là lựu đạn hiệu ứng của chuyên gia đạn dược? Bom Xung Chấn chẳng hạn?

Phán đoán chính xác là điều quan trọng nhất lúc này. Đây là pha thử thách mắt nhìn rất lớn với ba tướng Bá Đồ. Quả lựu đạn đang lăn kia là loại gì? Không đoán được thì đừng mơ xử lý.

"Thường"

Một từ đơn xuất hiện trên kênh đoàn đội Bá Đồ. Sớm hơn tất cả mọi người, dòng chat đến từ Trương Giai Lạc. Bách Hoa Liễu Loạn đang bị Mộc Vũ Tranh Phong dồn hỏa lực nặng áp chế, nhưng hắn vẫn khóa góc nhìn về phía Quân Mạc Tiếu. Cách quả lựu đạn xa nhất, hắn vẫn là người đầu tiên trong năm người Bá Đồ nhìn ra chủng loại của nó. Trương Giai Lạc quả không hổ là bậc thầy trong nghề chuyên gia đạn dược suốt bấy nhiêu năm.

"Thường", tức là bình thường.

Lựu đạn cấp thấp, chạm là nổ, không kèm hiệu ứng đặc biệt nào khác.

Không một ai sẽ nghi ngờ phán đoán của Trương Giai Lạc, Đại Mạc Cô Yên sải một bước dài, Đá Cao!

Ầm!

Lựu đạn nổ trên chân anh. Tuy là lựu đạn cấp thấp nhưng vẫn sản sinh lực chấn động, cơ thể Đại Mạc Cô Yên lại chỉ cần lùi về một bước đã giải trừ hoàn toàn lực đẩy. Lý do? Vì hit Đá Cao của anh thực hiện quá chuẩn.

Ầm ầm ầm!

Diệp Tu đâu chịu dừng lại ở đó. Ô Thiên Cơ ôm ngang hông, ba quả Pháo Chống Tăng nối nhau bay ra, tiếp tục chuỗi tấn công từ xa của Quân Mạc Tiếu. Bằng thao tác vẩy nòng, ba quả pháo chia đều bay đến ba nhân vật, chỉ cần một người sẩy tay cũng đủ cho Phương Duệ chớp cơ hội.

Tiếc thay, ba tướng đảm nhiệm việc vây đánh Hải Vô Lượng phối hợp cực đẹp, mỗi người xoay một bước để giữ nguyên khoảng cách và góc độ, di chuyển mà như chẳng hề di chuyển. Pháo Chống Tăng tổng cộng ba quả, trượt mục tiêu cả ba.

Sao, chiêu gì tới nữa?

Tướng Bá Đồ vẫn không hề chủ quan, dõi mắt nhìn Quân Mạc Tiếu sải bước sang bên.

Đoàng! Súng vang.

Đạn Đông Cứng rời nòng, lao băng băng về phía Trường Hà Lạc Nhật. Một bước ngang của Quân Mạc Tiếu không phải tự dưng mà làm, nó giúp hắn đứng thành ba điểm thẳng hàng với Trường Hà Lạc Nhật và Đại Mạc Cô Yên. Trường Hà Lạc Nhật cần né đạn và Đại Mạc Cô Yên cũng vậy, nhưng góc nhìn của người sau lại bị người trước choán mất. Tình huống này tương tự với hit Khí Quán Trường Hồng đầu tiên của Hải Vô Lượng lúc mới xuất hiện.

Né!

Một sang trái, một sang phải!

Như hai đường xéo giao nhau, Trường Hà Lạc Nhật và Đại Mạc Cô Yên chia làm hai hướng, lách mình cho Đạn Đông Cứng bay xuyên qua giữa hai người.

Thoát chiêu tập ba!

Tống Kỳ Anh là tướng trẻ nên phản ứng nhanh nhạy, còn Hàn Văn Thanh nhờ vào kinh nghiệm và mắt phán đoán của lão tướng. Khi Quân Mạc Tiếu sải bước sang ngang, anh thấy ba người tạo thành ba điểm thẳng hàng, lại nghe tiếng súng vang thì đã đoán ra mọi thứ mà chẳng cần nhìn đường bay của đạn. Tống Kỳ Anh nhích sang trái, anh liền nhích sang phải, vòng vây focus Hải Vô Lượng của Bá Đồ vẫn không lộ kẽ hở mảy may.

Tấn công liên tục vẫn không thể chọc thủng vòng vây, Diệp Tu nào có nhiều thời gian mà vờn nhau với Bá Đồ? Tô Mộc Tranh chỉ dồn sức áp chế chứ không trói chân nổi Trương Giai Lạc, hắn vừa luồn lách giữa đạn pháo, vừa tập trung toàn bộ hỏa lực lên Diệp Tu. Đấy là chưa kể mục sư với các chiêu khống chế của Trương Tân Kiệt!

Ngoài ra, ba người đang đánh Hải Vô Lượng lúc nào cũng có thể chuyển mục tiêu bao vây Quân Mạc Tiếu. Cứu Hải Vô Lượng để rồi chính mình lại sa chân vào động, Diệp Tu chắc chắn không muốn.

Chịu thôi.

Mọi người đều nghĩ thế, kể cả các cao thủ trong group chat chuyên nghiệp.

Hưng Hân khuyết thiếu nhân số, Diệp Tu cũng chẳng dám cho Quân Mạc Tiếu đến quá gần, rõ ràng là sợ cả mình lẫn Phương Duệ đều bị Bá Đồ tóm gọn. Hắn có cố gắng, nhưng điều kiện tiên quyết vẫn là đảm bảo an toàn bản thân. Dấn thân vào trận địa năm người của địch, hắn có thể an toàn bao lâu? Giành được ba cơ hội tấn công đã là quá khủng rồi.

Quân Mạc Tiếu đổi hướng, phóng về phía vách núi bên hông. Ý đồ leo núi tháo chạy đã quá hiển hiện, nhưng hắn vẫn chưa muốn bỏ cuộc. Hắn muốn thử, dù chỉ một phần vạn cơ hội cũng có hi vọng hơn không chịu thử.

Đoàng!

Lại có tiếng súng vang. Lần này là Đạn Lơ Lửng, nếu bắn trúng, mục tiêu sẽ bị nâng lên giữa không, vòng vây sẽ xuất hiện khoảng trống.

Buồn là vẫn hụt. Mục tiêu Trường Hà Lạc Nhật đã nghiêng người né tránh.

"Ra" Cùng thời điểm, Diệp Tu thình lình chat lên.

Ra?

Cái gì ra?

Hắn đang kêu Đường Nhu và La Tập, hai tướng bị ém hàng, tiếp tục lên đường?

Trao đổi chat thì chớ, toàn những từ ngữ giản lược làm khán giả ngứa ngáy vô cùng. May sao diễn biến trong trận cho họ câu trả lời nhanh chóng: Người cần ra là Phương Duệ. Hải Vô Lượng nhào tới nửa ô mà Trường Hà Lạc Nhật lách mình.

Đó gọi là cơ hội sao?

Muốn thoát dễ vậy sao?

Nửa ô có là bao, Trường Hà Lạc Nhật chỉ cần bật về theo một cú táng, khí công sư như Hải Vô Lượng sẽ đâu lại vào đấy, xếp re dưới tay nhà quyền pháp ngay.

Phương Duệ cứ như thiếu não, nhất quyết khiển Hải Vô Lượng lao đi, đã vậy còn kèm một chiêu quyền cước sở trường của nhà quyền pháp.

Đá Trước Mặt.

Kỹ năng cấp thấp, cả nhà quyền pháp cũng ít khi xài. Chiêu này có hiệu ứng đẩy lùi, mà tay ngắn như nhà quyền pháp chỉ sợ không áp sát được chứ ai lại nỡ xa rời đối thủ? Chẳng qua đôi khi yếu thế, phải lùi về điều chỉnh nhịp đánh nên mới phải học, nhưng không ai nâng level nó quá cao làm gì.

Phương Duệ định dùng một kỹ năng như thế để mở đường máu? Nhìn cách Hải Vô Lượng ra chiêu Đá Trước Mặt, e rằng hắn cũng chỉ học phòng thân là cùng. Ấy thế nhưng, hit Đá Trước Mặt của Hải Vô Lượng lại trúng Trường Hà Lạc Nhật. Cậu nhóc bị đẩy trượt đi trong ánh mắt trợn to của mọi người. Hải Vô Lượng giơ luôn cái chân đang đá mà ù té chạy không cần do dự. Giãy dụa hồi lâu mới tìm thấy một khe hở, hắn co cẳng chạy như điên.

Sao có thể?

Không ai tin nổi pha vừa rồi. Đừng nói là Tống Kỳ Anh, người chơi thường chỉ cần chút trình là né cú đá hoặc đỡ đòn được thôi. Chính vì thế, ban đầu mới không ai cho rằng đây là một cơ hội.

Vậy mà Tống Kỳ Anh, người kế tục tương lai của Hàn Văn Thanh, lại bị Hải Vô Lượng đá văng? Cậu ta mất tập trung à?

Không phải!

Vòng vây bị phá tại Trường Hà Lạc Nhật, hai lão tướng gần đó chưa kịp nghĩ nguyên nhân đã vội ra tay bổ cứu. Nhưng khi họ hành động, mọi người mới phát hiện động tác của họ rất chậm, rất nặng nề. Trường Hà Lạc Nhật sau cú đá cũng vậy, cả ba tướng Bá Đồ như bị một lực nào đó trói buộc tay chân.

"Cuộn Dây Từ Trường!!" Người đầu tiên nhìn ra vấn đề vẫn là tuyển thủ chuyên nghiệp trên group chat: Tiêu Thời Khâm, kỹ sư máy móc. Kỹ năng gây ảnh hưởng đến tướng Bá Đồ chính là chiêu của nghề này.

Mọi người như bừng tỉnh.

Hóa ra Tống Kỳ Anh không mất tập trung hay gì, mà là Diệp Tu không biết từ lúc nào đã khiển Quân Mạc Tiếu đặt xuống Cuộn Dây Từ Trường. Khi báo hiệu Phương Duệ lao ra, hắn đồng thời kích hoạt hiệu ứng cuộn dây. Trường Hà Lạc Nhật vì bị kỹ năng khống chế mà động tác chậm chạp, né không được cú Đá Trước Mặt của Hải Vô Lượng. Đến khi phát hiện mọi việc, Hải Vô Lượng đã thoát vòng vây, ba chân bốn cẳng chạy mất dép.

Và đó cũng là tất cả những gì Diệp Tu có thể làm. Cần kíp tự vệ, Quân Mạc Tiếu bắn xong Đạn Lơ Lửng liền xoay người, cắm kiếm ninja vào vách đá, gấp gáp leo lên.

Thoát rồi, thoát hết thật rồi...

Khi mọi người còn ngơ ngẩn, Đại Mạc Cô Yên của Hàn Văn Thanh đột nhiên nhảy tới trước.

Cuộn Dây Từ Trường?

Không, nó không thực sự trói chân mà chỉ khiến mục tiêu hành động chậm chạp. Cuộn Dây Từ Trường của Quân Mạc Tiếu cũng chỉ có một level, hiệu ứng cực thấp, nếu không phải vì bất ngờ thì Tống Kỳ Anh chưa chắc không đỡ kịp.

Hàn Văn Thanh khiển Đại Mạc Cô Yên ra chiêu mặc cho trọng lực Cuộn Dây Từ Trường.

Phục Hổ Đằng Tường!

Với sức bật nhảy và lực xung chấn cực mạnh, kỹ năng này đủ khả năng vượt qua trọng lực Cuộn Dây Từ Trường mang đến. Dù tốc độ trì trệ đi nhiều, Phục Hổ Đằng Tường vẫn giúp Đại Mạc Cô Yên lao thẳng về phía Hải Vô Lượng.

Đạp nó đi!

Fan Bá Đồ cầu khấn nhiệt tình, nhưng tiếc rằng Đại Mạc Cô Yên vẫn cách Hải Vô Lượng một khoảng bé xíu. Dễ gì mới thoát vòng vây, Hải Vô Lượng bật Khí Chuyển Lưu Vân tăng tốc độ, liều mạng mà chạy. Đại Mạc Cô Yên chịu debuff từ Cuộn Dây Từ Trường, tốc độ yếu đi thấy rõ dù chiêu của Quân Mạc Tiếu chỉ level 1. Bên nhanh bên chậm, rốt cuộc con mồi vẫn vuột khỏi tầm tay.

Chỉ một chút thôi mà!

Mọi người đều tiếc hùi hụi, ai ngờ đúng lúc này, cơ thể Đại Mạc Cô Yên rung mạnh. Anh bỗng nhiên rơi gấp xuống.

Thiên Cân Trụy!

Giây cuối cùng, anh đã ngắt Phục Hổ Đằng Tường, đổi sang chiêu khác.

Rầm!

Hai chân Đại Mạc Cô Yên đáp xuống với sức nặng ngàn cân, khiến cho đất rung núi chuyển. Dưới ảnh hưởng của Cuộn Dây Từ Trường, Thiên Cân Trụy càng thêm mạnh mẽ. Lực xung chấn lan tỏa, Hải Vô Lượng cách Đại Mạc Cô Yên nửa ô lập tức mất kiểm soát, bị hất lên trời.

Mãnh Hổ Loạn Vũ!

Đại Mạc Cô Yên lao tới, tay áo phần phật, mãnh như hổ gầm. Phương Duệ đang cố ổn định cơ thể Hải Vô Lượng thì thấy cú đấm đầu tiên va vào hông mình.

Bốp!

Một cú đấm quá nặng, Hải Vô Lượng chưa kịp văng đi mà quyền kế tiếp của Đại Mạc Cô Yên đã tiếp tục nện tới. Lại một tiếng bốp vang lên, Hải Vô Lượng rơi ầm xuống đất.

Nào quyền nào cước, Mãnh Hổ Loạn Vũ trúng trọn combo!

Debuff Cuộn Dây Từ Trường bị Hàn Văn Thanh hóa giải cực đẹp, đến hit thứ năm là hết tác dụng. Tốc độ tấn công tăng vọt, Hải Vô Lượng bị đánh sặc máu.

Hắn không còn nhiều HP sau pha vây giết từ ba tướng địch, lại cầm một khí công sư áo vải, sức phòng ngự có là bao!

Quân Mạc Tiếu đâu? Đang vắt vẻo trên vách núi, làm sao cứu nổi?

Mộc Vũ Tranh Phong đâu? Ở trên bắn xuống, nhưng làm cách nào chu toàn mọi phía? Muốn cứu Hải Vô Lượng, đối tượng cô cần nhắm tới không chỉ là Đại Mạc Cô Yên. Lãnh Ám Lôi và Trường Hà Lạc Nhật theo sát rồi.

Phút thứ 10:46 trận đoàn đội hiệp ba bán kết, Hải Vô Lượng tử trận.

Phương Duệ, K.O.!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play