Thất bại lần này, đối với Hô Diên Lão Tổ mà nói, gần như là không thể tin được. Phải biết lúc trước, khi Mạnh Hạo đối mặt với Phương Thốn, căn bản là không thể làm được việc, chỉ trong chớp mắt đã đánh sụp Phương Thốn.
Hơi thở tiếp theo, Mạnh Hạo đã hiện ra trước mặt Hô Diên Lão Tổ.
- Đây là chỉ thứ hai.
Mạnh Hạo mở miệng, đồng thời lấy trạng thái đệ nhị mệnh, điểm ra chỉ thứ hai, bắn tới trước mặt Hô Diên Lão Tổ. Sắc mặt Hô Diên Lão Tổ đại biến, tay phải bấm niệm thần chú, ngoài thân thể lập tức xuất hiện một màn sương đen thật lớn, ngưng tụ thành một lá chắn màu đen, va chạm cùng với một chỉ của Mạnh Hạo.
Phịch một tiếng, lá chắn lập tức sụp đổ, chia năm xẻ bảy, chỉ của Mạnh Hạo, đã đánh lên ngực Hô Diên Lão Tổ.
Vẻ mặt Hô Diên Lão Tổ đại biến, thân thể chợt rút lui, tâm thần khiếp sợ. Nhưng lão biết, giờ phút này không phải lúc suy tư, trong lúc bấm niệm thần chú, tóc tai tán loạn, thì ngửa mặt lên trời rống một tiếng.
Khi lão gào rú, trên người lão lập tức ầm ầm xuất hiện một cầu vồng. Cầu vồng này gào thét xông lên trời, ở giữa không trung thì tản ra, hóa thành bảy tấm lụa, màu sắc khác nhau, mang theo sát khí, lao thẳng tới Mạnh Hạo.
Cẩn thận nhìn, có thể thấy được, trong bảy cầu vồng này, mỗi một cái, đều tồn tại một đứa trẻ con như ác quỷ. Xem bộ dạng chúng, dường như còn có chút tương tự nhau, hình như là cốt nhục có quan hệ huyết thống với nhau.
- Đệ tam mệnh.
Mạnh Hạo lắc đầu, thản nhiên mở miệng, tu vi hắn lập tức bạo tăng, nhưng thân thể dũng mãnh, tại chớp mắt này, đã vượt qua tu vi, không còn bành trướng như trước, nhưng lại tản mát ra dao động so với trước kia còn khủng bố hơn.
Mạnh Hạo tiến về phía trước một bước, cũng không thèm để ý đến bảy cầu vồng này, mặc cho chúng đụng chạm vào thân thể. Trong nháy mắt va chạm, nổ vang ngập trời, bảy cầu vồng sụp đổ toàn bộ, ác quỷ trong đó, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương. Khi toàn bộ bay ngược ra, Mạnh Hạo bước một bước, hiện ra trước người Hô Diên Lão Tổ, giờ phút này đã sớm bị chấn động.
- Chỉ thứ ba.
Khi Mạnh Hạo mở miệng, một chỉ hạ xuống.
Hô Diên Lão Tổ mở to mắt, hai tay nâng lên múa may, ngoài thân thể lập tức xuất hiện một màn hào quang, đối kháng với Mạnh Hạo. Ầm một tiếng, màn hào quang sụp đổ, thân thể Hô Diên Lão Tổ như diều đứt dây bay ra, khóe miệng tràn ra máu tươi, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Ngươi … ngươi bây giờ là tu vi gì!!1
- Có thể giết tu vi của ngươi.
Mạnh Hạo bình tĩnh mở miệng, mang theo vẻ thong dong, đi thẳng về phía trước.
- Giết ta? Không biết lượng sức!
Hô Diên Lão Tổ trong lòng cả kinh, nhưng vẻ mặt thì càng thêm âm trầm. Sau khi thân thể lão lui về phía sau, thì tu vi lập tức bùng nổ toàn diện, đang muốn triển khai thần thông.
- Không biết lượng sức sao? Vậy hay để cho ngươi xem một chút, không biết lượng sức của ta!
- Đệ tứ mệnh!
Mạnh Hạo bình tĩnh mở miệng, thân thể lập tức ầm một tiếng, mở ra đệ tứ mệnh. Ở đệ tứ mệnh, tu vi vẫn là tám lần tu vi của Nguyên Anh đại viên mãn, nhưng thân thể dũng mãnh kia đã sớm khủng bố vượt xa đệ thất mệnh lúc trước.
Khiến cho Mạnh Hạo chỉ mới xông lên, liền xuất hiện tàn ảnh, trong phút chốc hiện ra trước mặt Hô Diên Lão Tổ, tay phải nâng lên, một chỉ hạ xuống. Chỉ này trực tiếp đánh lên tay phải đang nâng lên của Hô Diên Lão Tổ, ấn tay phải về lại ngực của Hô Diên Lão Tổ.
Ầm một tiếng, khóe miệng Hô Diên Lão Tổ tràn ra máu tươi, thân thể nhanh chóng rút lui, vẻ mặt lão hoảng sợ, tràn đầy không thể tin. Cái lão cảm thấy khủng bố không phải là tu vi Mạnh Hạo, mà là thân thể của Mạnh Hạo.
Loại thân thể khủng bố này, vượt ra khỏi tưởng tượng của lão, thậm chí lão chưa nghe thấy bao giờ!
Ngay tại lúc lão bị lực từ một chỉ của Mạnh Hạo tấn công đến bay ngược, thì Mạnh Hạo lại cất bước đi tới.
- Đệ ngũ mệnh!
Tu vi mười sáu lần Nguyên Anh đại viên mãn, thân thể dũng mãnh còn kinh người hơn so với trước kia, tại trong chớp mắt này, ầm ầm quật khởi trên người Mạnh Hạo. Bề ngoài nhục thể của hắn không có chút biến hóa nào, nhưng lại làm cho hư vô xung quanh, xuất hiện vặn vẹo.
Loại thân thể đủ làm cho mọi người rung động này, phối hợp với tu vi của Mạnh Hạo, khiến cho một bước của Mạnh Hạo, hư vô giống như hỏng mất, khi hiện ra trước người Hô Diên Lão Tổ, tay phải nâng lên, chỉ thứ năm hạ xuống.
Hô Diên Lão Tổ ngửa mặt lên trời gào rú, lão cảm nhận được nguy cơ sinh tử, giờ phút này liền cắn chót lưỡi. Khi máu tươi phun ra, máu của lão hóa thành phù văn, mạnh mẽ khuếch tán ra phía ngoài.
- Thất tình lục dục, thập tam luân hồi đạo, thành mười ba sát chiêu, ngưng tụ một đạo … Trảm Tình Diệt!
Trước người Hô Diên Lão Tổ, phù văn do máu lão tạo thành ngưng tụ, trực tiếp hóa thành một thanh thiên đao huyết sắc, chém về phía Mạnh Hạo.
Trong nháy mắt tiếp theo, thiên đao huyết sắc này va chạm với một chỉ của Mạnh Hạo, tiếng nổ vang kinh thiên, đao này chấn động, thế nhưng lại chia năm xẻ bảy, hoàn toàn sụp đổ. Mà một chỉ của Mạnh Hạo, lại vững vàng điểm xuống ngực của Hô Diên Lão Tổ.
Hô Diên Lão Tổ phun máu, lồng ngực lão tức thì máu thịt mơ hồ, toàn thân nổ vang, sau khi thân thể bay nhanh lui lại, sắc mặt một mảnh trắng bệch, cư nhiên không chút do dự mà xoay người, không tiếp tục chiến nữa, mà muốn nhanh chóng chạy trốn.
Lão sợ, đối với thân thể khủng bố của Mạnh Hạo sinh ra sự sợ hãi mãnh liệt. Lão phát hiện, nhục thể này rất kinh người, thần thông thuật pháp của bản thân cư nhiên lại không thể lay động một chút nào.
Gần như trong nháy mắt lão xoay người chạy trốn, thanh âm từ chỗ Mạnh Hạo, từ từ truyền ra.
- Đệ lục mệnh!
Ầm!
Nháy mắt khi Mạnh Hạo mở ra đệ lục mệnh, thân thể của hắn khẽ run lên, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rít gào không âm thanh. Hô Diên Lão Tổ đối với hắn mà nói, sinh tử chỉ trong một suy nghĩ, thứ hắn muốn, là ở trong trận chiến này, tôi luyện bát mệnh thuật mà bản thân tự nghĩ ra này!
Giờ phút này, đệ lục mệnh mở ra, ba mươi hai lần chiến lực Nguyên Anh đại viên mãn không là gì cả, thứ thật sự kinh người, chính là thân thể của Mạnh Hạo, hoàn toàn bộc phát ra tại đệ lục mệnh này. Trong lúc mơ hồ, ở trên nhục thể của hắn, chậm rãi sinh ra, khí tức Trảm Linh.
Hư vô chung quanh hắn, uốn khúc hàng loạt, đất cát xung quanh hắn đồng loạt run run, toàn bộ bát phương nổi lên lốc xoáy, dường như tạo ra cuồng phong. Nhưng cuồng phong này, lại không thổi bay được sợi tóc Mạnh Hạo, không thổi động được quần áo của hắn, dường như trong cuồng phong này, hắn là thứ duy nhất bất động!
- Thân thể Trảm Linh!
- Điều đó không có khả năng!!!
Khi Hô Diên Lão Tổ thấy một màn như vậy, lấy tu vi của lão, lấy tuổi của lão, lấy định lực của lão cũng nhịn không được mà la thất thanh.
Nhục thân Trảm Linh, trong ký ức của lão, đó là cảnh giới chỉ có trong truyền thuyết từ thời xa xưa. Loại cảnh giới này, là Trảm Linh, nhưng cũng không phải Trảm Linh, bởi vì nó không có ý cảnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT